Tướng quân thủ thành kia dẫn đoàn người đến phủ Thành chủ.
Nhìn mọi người qua lại trên đường sắc mặt vàng vọt, dáng vẻ chưa hoàn hồn, đến tên tiểu tốt đi cùng cũng tỏ vẻ khinh miệt.
Chỗ nhỏ nhoi đúng là chỗ nhỏ nhoi, đâu được như những người đến từ thành lớn giống bọn họ.
Chưa đến một khắc họ đã đến phủ Thành chủ.
Viên Thiên Cương vốn tưởng sau trận đại chiến, mọi người của phủ Thành chủ sẽ bỏ ông ấy mà đi, nhưng sự thật lại không phải vậy.
Ông ấy dựa vào năng lực của mình, được tất cả mọi người công nhận.
Điều này cũng khiến Viên Thiên Cương thở phào nhẹ nhõm.
“Bẩm Thành chủ, bên ngoài… có người của phủ Diêu Quang đến, nói muốn gặp ông!”
Một đệ tử nhà họ Viên vội vàng bước tới.
Lần này phủ Thành chủ tổn thất nặng nề, chẳng còn cách nào khác, Viên Thiên Cương chỉ đành đưa các đệ tử nhà họ Viên đến làm tùy tùng.
Cái gì?
Người của phủ Diêu Quang đến?
“Có biết bọn họ là ai không?”
Đệ tử kia lắc đầu: “Không ạ, bọn họ có rất nhiều người, hơn nữa tu vi còn rất cao, e là không có ý tốt!”
Viên Thiên Cương thầm kinh hãi, thành Vô Úy chỉ là một nơi xa xôi, tuy thuộc phạm vi quản lý của phủ Diêu Quang, nhưng mấy chục năm nay cũng chẳng ai quản, lần này cử người đến làm gì vậy?
Viên Thiên Cương nghĩ một lát rồi nói: “Mời người vào đi”.
Vừa dứt lời, bên ngoài đã vang lên tiếng cãi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-te-chi-ton/1929441/chuong-435.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.