Thời gian lặng lẽ trôi qua, trong núi Thập Vạn, Hồ Duệ cảm thấy vết thương của mình đã đỡ hơn chút, bèn chui ra khỏi một hang động bí mật.
Tên kiếm tu kia lợi hại thực sự, phế mất một chiếc đuôi của hắn, lại còn khiến linh hồn hắn bị thương, thậm chí đến Nguyên Thần cũng đầy vết nứt.
Giờ chỉ có cách bảo Thiên Yêu đại nhân ban cho tổ huyết, nếu không… phải mất cả trăm năm thì vết thương của hắn mới lành hẳn được.
Nhưng bây giờ hắn làm gì còn mặt mũi mà trở về chứ?
Nhưng vẫn phải trở về, chẳng còn cách nào khác, hắn nơm nớp đến điện Thiên Yêu.
Đến điện Thiên Yêu, gọi liền mấy tiếng mà không thấy bóng dáng Thiên Yêu đại nhân đâu, điều này khiến Hồ Duệ cảm thấy vô cùng lo lắng.
“Lẽ nào Thiên Yêu đại nhân đã biết mình thất bại nên không muốn gặp nữa?”
Hồ Duệ nghĩ đến đây thì trong lòng nặng trĩu.
“Thuộc hạ Hồ Duệ cầu kiến Thiên Yêu đại nhân!”
Hồ Duệ cắn răng kêu lên lần nữa.
“Mọi chuyện làm đến đâu rồi?”
Giọng nói đột ngột vang lên phía trên, Hồ Duệ mừng rỡ, vội vàng ngẩng đầu lên. Trên bảo tọa có một cái bóng đen, không phải Thiên Yêu thì còn ai vào đây nữa?
“Phịch” một tiếng, Hồ Duệ lập tức quỳ xuống đất.
“Hửm?”
Cái bóng đen đổi giọng: “Xảy ra chuyện rồi à? Sao chỉ mỗi ngươi đến? Con gấu ngu ngốc kia đâu rồi?”
“Bẩm Thiên Yêu đại nhân… Gấu Hoàng bị kiếm tu giết rồi ạ!”
Sao cơ?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-te-chi-ton/1929439/chuong-434.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.