Vương chưởng quầy nhanh chóng bước đến, số dược liệu ông ta mang đến gần như bày đầy chiếc bàn.
Mỗi loại dược liệu đều tràn đầy linh khí, loại nào cũng là linh dược cực phẩm trên trăm năm!
Trần Dương gật đầu: “Vương chưởng quầy có lòng quá!”
Vương chưởng quầy mỉm cười không nói gì, Trần Dương là người thông minh, nhưng cũng vô tình nợ ông ta ơn huệ này.
Chiếc nhẫn trữ đồ trên tay trái Trần Dương lóe lên một tia sáng, toàn bộ số dược liệu trên bàn được thu vào trong.
Không gian chứa đồ của nhẫn trữ đồ hạ đẳng quá nhỏ, bây giờ bên trong đã chẳng còn mấy chỗ trống nữa.
Phục Nguyên Đan mới luyện được thì không thể lấy ra, Trần Dương sợ bị người ta nhắm đến.
“Trương tiên sinh, xin hỏi tôi có thể giúp được gì cho ông nữa không?”
Vương chưởng quầy nhìn Trần Dương với ánh mắt sáng rực.
Trần Dương nghĩ một lát: “Đúng là có một chuyện, tôi muốn hỏi xem Thất Bảo Trai có công pháp nào trên cấp Thiên không?”
Công pháp trên cấp Thiên?
Trong mắt Vương chưởng quầy lóe lên ánh sáng, tại sao Trương tiên sinh lại hỏi như vậy? Là bản thân ông ta cần hay thầy luyện đan phía sau cần?
Trên cấp Thiên là cấp Thần, người có thể tu luyện công pháp cấp Thần ít nhất cũng là cường giả cảnh giới Ngưng Đan.
Lẽ nào thầy luyện đan phía sau Trương tiên sinh là cường giả cảnh giới Ngưng Đan?
Ở nước Dạ Lang, cảnh giới Ngưng Đan tuyệt đối là quyền lực hàng đầu.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-te-chi-ton/1929335/chuong-379.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.