"Anh thậm chí còn không biết em đã phải vượt qua nó như thế nào”.
Sinh con rất mất sức, cộng với việc không có ai chăm sóc, Mục Tư Tư đã sụt mất mười mấy kí trong vòng mấy ngày.
Hết sức chật vật.
Khi chồng về, cậu ta vô duyên vô cớ đến hỏi tội, thậm chí còn muốn giết con của cô ta.
Trần Lỗi lúc này cảm thấy vô cùng thất bại.
Cậu ta không màng sống chết để đến Côn Luân, chẳng phải là vì nhà họ Trần sao? Nhưng bây giờ nhìn thấy Mục Tư Tư như thế này, cậu ta vì ai mà phải làm vậy?
"Tư Tư, anh...”, Trần Lỗi rất hối hận, vươn tay định vuốt má cô ta.
"Đừng tới đây”.
Mục Tư Tư sợ hãi lùi lại vài bước, ôm chặt đứa trẻ vào lòng.
Nhìn thấy vẻ mặt đầy sợ hãi của cô ta, Trần Lỗi vội vàng nói: "Đừng sợ, anh... sẽ không làm hại em nữa đâu”.
Đúng lúc này, một tiếng gọi vừa lo lắng vừa vội vàng vang lên từ bên ngoài hành lang khách sạn: "Sư phụ, sư phụ đang ở đâu...”
"Là giọng của Tiểu Phượng”.
Hai người vội vàng bước ra khỏi phòng, thì nhìn thấy Tiểu Phượng đang hoảng sợ, Thanh Uyển sư thái nói: "Nghịch đồ, cô tìm tôi làm gì?"
"Sư phụ, con đã phát hiện ra bí mật của nhà họ Trần...”
Tiểu Phượng mừng quýnh khi nhìn thấy Thanh Uyển sư thái, Phương Di bước tới vỗ nhẹ vào lưng cô ta, nói: "Đừng vội, hít thở trước đi đã”.
Tiểu Phượng hít sâu vài hơi nói: "Phương Di sư phụ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-te-chi-ton/1929259/chuong-340.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.