“Ừ, được đấy”.
Lục Tiên Hoa lẳng lặng nhét thẻ ngân hàng vào trong túi, nói: “Được rồi, để tôi gọi điện cho anh rể tôi”.
“Cảm ơn quản lý Lục”.
“Bớt nịnh hót lại đi, ở đây chờ tôi”.
Vừa nói hắn vừa đứng lên, đi ra cửa.
Đi đến cửa thì hắn chạm mặt Tô Diệu và Trần Dương, nhíu mày một cái, hỏi: “Hai người làm gì ở đây?”
Ôi, người đàn bà này cũng xinh đẹp đấy.
Mắt Lục Tiên Hoa sáng lên, nếu mà so với cô ả lúc nãy thì cô gái này ăn đứt.
“Người đẹp, em đến đây để thuê văn phòng sao?”, Lục Tiên Hoa quan sát kỹ Tô Diệu một lượt rồi hỏi.
Khi hắn nhìn thấy Trần Dương đứng bên cạnh cô, thì trên mặt lộ rõ thái độ khinh bỉ.
“Vâng”, Tô Diệu gật đầu nói.
Lục Tiên Hoa cười nói: “Thật tiếc, toàn bộ văn phòng ở đây bọn anh đều cho thuê cả rồi”.
Cho thuê cả rồi sao?
Tô Diệu nói với Trần Dương: “Chồng à, hay thôi đi, chúng ta đi đến tòa nhà khác xem sao vậy”.
Ban nãy, khi cô ấy vừa mới bước vào đã nhìn thấy không khí u ám của văn phòng này, khiến cô có ấn tượng không tốt cho lắm với tòa nhà Huyễn Ngu, bây giờ lại còn nghe người đàn ông kia nói là đã cho thuê hết rồi, nên cũng không muốn nán lại làm gì nữa.
Mùi thuốc lá xộc hết cả vào mũi.
“Này này, người đẹp, em đừng vội đi thế!”
Nhìn thấy Tô Diệu muốn đi, Lục Tiên Hoa có vẻ nóng ruột:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-te-chi-ton/1929241/chuong-331.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.