Hai người Giang Hạo Nhiên và Vạn Vĩ quỳ dưới đất, run lẩy bẩy.
Ánh mắt họ đầy kinh hãi.
Chẳng phải thằng oắt này là thằng ở rể sao?
Tại sao đến tổng giám đốc tập đoàn an ninh Hắc Lân mà còn quỳ xuống trước mặt hắn?
Trời ơi, mẹ nó chứ thằng ở rể, có thằng ở rể nào mà giỏi giang như vậy không?
Bây giờ bọn họ hối hận muốn phát điên.
“Đứng lên đi”, Trần Dương bình tĩnh nhìn Lý Lâm.
“Cảm ơn sư phụ!”, Lý Lâm vui vẻ, Trần Dương không sửa cách xưng hô của cô ta, lẽ nào đồng nghĩa với việc anh đã xem cô ta là đồ đệ rồi hay không?
“Chị Lâm, tụi em đáng chết, xin chị hãy tha thứ cho tụi em!”
Rầm!
Bảy, tám mươi tên đàn em cùng quỳ xuống đất dập đầu xin Lý Lâm tha thứ.
Cũng may chỗ này khá vắng vẻ, cũng khá ít người. Nếu như đây là chỗ đông người thì chắc chắn sẽ thu hút rất nhiều người tụ lại xem.
Lý Lâm nhíu mày hỏi: “Các cậu là người của Tiểu Hổ à?”
“Dạ chị Lâm, tụi em là người của anh Hổ”, tên đàn em đứng đầu quỳ dưới đất nói.
“Tự về Hình đường lĩnh phạt đi”, Lý Lâm lạnh lùng nói.
Nghe thế, mọi người liên tục dập đầu lạy, nói cảm ơn: “Cảm ơn chị Lâm, cảm ơn chị Lâm”.
“Đứng lên hết đi”, bây giờ tâm trạng Lý Lâm đang vui nên không có phạt nặng.
Sau khi đám người đứng dậy, Lý Lâm nhìn Giang Hạo Nhiên và Vạn Vĩ đang quỳ dưới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-te-chi-ton/1929149/chuong-285.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.