Bên kia, Bưu Tử đang báo cáo những chuyện mới vừa xảy ra trong Hội Hẹn Hò cho Lý Lâm nghe.
Sau khi Lý Lâm nghe xong thì khen ngợi Bưu Tử một tràng.
“Cậu làm tốt lắm, tiền thưởng tháng này tăng gấp đôi. Đội bảo vệ số hai còn thiếu một đội trưởng, ngày mai cậu qua đó nhậm chức đi”.
“Cảm ơn chị Lâm, cảm ơn chị Lâm!”, Bưu Tử kích động khôn nguôi.
“Không cần cảm ơn tôi, đây là thứ cậu xứng đáng có được”, Lý Lâm rít một hơi thuốc, tư thế tao nhã đến mức không nói nên lời.
“Đúng rồi chị Lâm, cậu Trần còn bảo tôi chuyển lời rằng có thời gian sẽ mời chị ăn cơm!”
“Cái gì? Anh ta nói vậy thật hả?”, Lý Lâm hưng phấn hỏi.
“Thật mà, cậu Trần nói thế”.
“Được, bây giờ tôi sẽ sang đó ngay. Cậu nghĩ cách giữ chân cậu Trần lại…”
Nói xong, cô ta cúp điện thoại.
Bưu Tử bối rối, cậu Trần đã đi rồi, hắn đi đâu mà giữ người được chứ?
“Xốc tinh thần lên cho tôi, theo tôi xuống dưới, tìm người…”
Bưu Tử ra lệnh, dẫn theo mười mấy người hành động.
Lúc này, trên mặt và trên cổ Tô Trường Hà đều có vết rướm máu do bị Đường Tĩnh cào, nhếch nhác đến mức không tả nổi.
“Trả thẻ ngân hàng cho tôi, đó là tiền của tôi!”
Đường Tĩnh đã không còn mười tỷ nữa nên mười triệu này chính là mạng sống của bà ta, muốn cướp số tiền này từ tay bà ta, không có cửa đâu!
“Được rồi, mẹ, chúng ta về
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-te-chi-ton/1929147/chuong-284.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.