Trong khi Trần Dương còn đang bối rối.
Ngũ Thông Thiên có chút buồn bã nói: "Trong mấy tháng qua, ông đã tốn rất nhiều công sức để tìm được sâm núi ngàn năm, ý định ban đầu là dùng công lực Thuần Dương của sâm núi ngàn năm để trấn áp hàn độc trong cơ thể Vũ Hàm, ông dốc toàn lực bế quan để đột phá lên Quy Chân, ai ngờ con bé lại đi bán sâm núi ngàn năm cho người khác..."
Nói rồi, Ngũ Thông Thiên bất lực lắc đầu: "Trời không toại lòng người, ông không đột phá lên Quy Chân được lại còn bị phản phệ... nhiều nhất là một năm nữa thôi... ông sẽ…"
Nói đến đây, Ngũ Thông Thiên không tiếp tục nói nữa mà nhìn về phía Trần Dương: "Năm nay ông vẫn có thể giúp Vũ Hàm áp chế độc tính, nhưng cháu nhất định phải đột lên Phản Phác trong vòng một năm, nếu không Vũ Hàm sẽ gặp nguy hiểm, một khi hàn độc bùng phát, thì đến chân khí của cảnh giới Tiên Thiên cũng không thể áp chế được... "
Bây giờ, đứng trước mặt Trần Dương chỉ là một ông già đang cầu xin vì cháu gái, không phải là Thần Long Sứ quyền cao chức trọng gì cả.
Lúc này trong lòng anh cũng cảm thấy có một sự phức tạp không thể nói nên lời, hóa ra sâm núi ngàn năm mà Tần Vũ Hàm bán cho anh là để chế áp hàn độc.
Con nhỏ đó thế mà lại đi bán sâm núi ngàn năm cho anh...
Thật là, ngốc quá.
Nghĩ đến đây, Trần Dương nhìn Ngũ Thông Thiên, nghiêm túc nói: "Ông,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-te-chi-ton/1929115/chuong-268.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.