"Rầm!"
Cửa bị người ta đá ra.
Sau đó Thiệu Tiểu Cường vênh váo bước vào, phía sau hắn còn mười mấy tên đàn em tay cầm mã tấu.
Đường Tĩnh nhìn thấy cảnh này thì chân nhũn ra, nếu không nhờ vịn vào Tô Trường Hà thì đã ngồi bệt xuống đất rồi.
Tô Trường Hà cũng không đỡ hơn bao nhiêu, sợ đến ngây người.
"Chao ôi, có mặt cả à?", Thiệu Tiểu Cường nhìn Trần Dương nói: "Vừa rồi chẳng phải mày ngang ngược lắm sao? Ngang ngược lần nữa tao xem nào".
Ánh mắt Trần Dương thoắt cái trở nên lạnh lùng, nói với Tô Diệu: "Bà xã, em đưa bố mẹ lên tầng đi, ở đây cứ giao cho anh".
"Ông xã...", Tô Diệu đang định từ chối đã bị Tô Trường Hà kéo lại.
"Diệu Diệu, mau lên… chúng ta trốn lên trên tầng", Tô Trường Hà nói: "Mọi chuyện đều do thằng vô dụng này, cứ để cậu ta giải quyết đi".
Nói xong, ông ta một tay kéo Tô Diệu, một tay đỡ Đường Tĩnh lên tầng.
"Thằng nhãi, đừng bảo tao không cho mày cơ hội", Thiệu Tiểu Cường ngoáy tai nói: "Bây giờ thế này, mày quỳ xuống nhận lỗi xin tha với tao, rồi chuyển nốt 25 triệu cho tao, có khi tao vui lên lại tha cho mày".
Trần Dương cau mày, bảo vệ ở Thiên Mộng Viên này rốt cuộc làm ăn kiểu gì vậy?
Sao đám người này vào đây được?
Bây giờ anh đang vô cùng bực mình.
Người có thể mua được nhà ở Thiên Mộng Viên ít nhất cũng là người giàu có tài sản hàng chục triệu, đối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-te-chi-ton/1929096/chuong-259.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.