Buổi chiều, Tô Diệu vui vẻ kéo Liễu Viện đến trung tâm thương mại mua rất nhiều đồ.
Nhà ở Hoà Cảnh Viên tuy trang hoàng đẹp đẽ, nhưng còn rất nhiều đồ gia dụng chưa được bài trí.
Tám phòng ngủ, ba phòng khách, ba phòng vệ sinh, một phòng bếp, thực sự cần quá nhiều đồ đạc.
Cả buổi chiều Trần Dương không biết Tô Diệu đã chốt bao nhiêu hoá đơn, chỉ biết mấy trăm nghìn trong tay cô đã hết sạch.
Tuy mệt nhưng Trần Dương cảm thấy rất vui.
Bởi vì đây là căn nhà thực sự thuộc về hai người, có ý nghĩa vô cùng to lớn.
Nhìn thấy Tô Diệu được Trần Dương yêu chiều hết mực, Liễu Viện vô cùng ngưỡng mộ.
Sau khi mua đủ đồ, Liễu Viện mời Tô Diệu và Trần Dương ăn cơm để tỏ lòng cảm ơn.
Dù sao nhờ Trần Dương mua căn nhà này mà cô ấy kiếm được một khoản lớn, ít nhất không phải lo đến cuộc sống trong hai năm tới.
Ăn cơm xong, cô ấy và Tô Diệu lưu số của nhau rồi tạm biệt.
Chờ Liễu Viện về rồi, Tô Diệu mới nhìn Trần Dương nói: "Ông xã, anh... có phải anh giấu em chuyện gì không?"
Nghe Tô Diệu hỏi, Trần Dương mỉm cười. Chuyện nên đến cuối cùng cũng đến, đã giấu biết bao lâu, giờ muốn giấu cũng không được.
"Bà xã, thực ra anh..."
Tít tít tít!
Đúng lúc này, điện thoại của Tô Diệu đổ chuông, là Lý Mật gọi đến.
"A lô, Diệu Diệu, các cậu đang ở đâu đấy? Bao giờ thì về?"
"Bọn tôi đang dạo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-te-chi-ton/1929092/chuong-257.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.