10 giờ tối, Tô Diệu đưa Trần Dương đến nhà Lý Mật.
Từ sau khi Lý Mật vào làm tổng giám đốc công ty bất động sản Đại Thuận thì thu nhập cũng khá cao.
Theo như lý thuyết thì cô ta phải mua hẳn một biệt thự lớn thì mới xứng với vị trí hiện giờ.
Tuy nhiên Lý Mật lại không làm vậy, cô ta mua một chung cư 2 tầng hơn 60 mét vuông ở khu quảng trường Kim Long.
Theo lời Lý Mật nói thì ở trong một căn nhà lớn cô ta thấy không an toàn.
Loại chung cư này tuy nhỏ nhưng tiện nghi đầy đủ, nếu ở một người thì khá thoải mái, quan trọng nhất là có cảm giác an toàn.
Thực ra, khi nhìn thấy Trần Dương đứng ở phía sau Tô Diệu, trái tim cô ta cũng xốn xang.
“Mật Mật, xin lỗi cậu nhé, chắc chúng tôi phải ở nhờ nhà cậu mấy ngày”, Tô Diệu ngại ngùng nói: “Chắc là đến khi nào mà tôi tìm được nhà”.
“Không sao đâu Diệu Diệu, cậu muốn ở đây bao lâu cũng được”, Lý Mật nhìn Tô Diệu nói, rồi chợt cô ta nhìn sang phía Trần Dương, anh đang cười toét miệng với cô ta.
Xem ra Trần Dương chưa nói cho Tô Diệu biết về thân phận thật của mình.
Haizzz!
Cái cảm giác biết mà không được nói ra thật là khó chịu.
Bước vào nhà Lý Mật, Tô Diệu ngạc nhiên nói: “Ôi, Mật Mật, trang trí trong nhà cậu đẹp quá đi!”
Trần Dương bước vào thì ngửi thấy một mùi thơm, giống như mùi thơm trên người Lý Mật.
Phong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-te-chi-ton/1929088/chuong-254.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.