"Bốp!"
Vừa vào văn phòng, Hạ Lam đã bất ngờ giáng cho anh một cái tát nữa.
Trần Dương cảm thấy bên má bị tát bỏng rát lên.
Mẹ kiếp!
Sao lại đánh anh nữa?
Hôm nay bị ăn ba cái tát liên tiếp, quá tam ba bận rồi đấy.
Trần Dương đang định nổi nóng, Hạ Lam đã lên tiếng: "Trần Dương, cậu biết tại sao tôi đánh cậu không?"
"Không ạ".
"Bốp!"
Vừa dứt lời, anh lại ăn thêm một cái tát nữa.
Dấu bàn tay đỏ chót in trên mặt Trần Dương vô cùng rõ ràng.
"Đã biết chưa?"
Cô bị điên à?
Trần Dương thực sự nổi giận: "Cô thử tát em cái nữa xem!"
"Xem ra cậu vẫn chưa nghĩ ra đúng không?", Hạ Lam lạnh lùng nhìn Trần Dương, sau đó giơ tay lên.
"Bốp!"
Lại một cái tát nữa.
Mắt Trần Dương đỏ lên, lửa giận ở lồng ngực đã hoàn toàn thiêu cháy anh.
"Đủ rồi!"
Trần Dương lao đến, đẩy Hạ Lam ngã lên sô pha trong văn phòng.
Sau đó anh ngồi lên người cô ta, giơ tay định đánh vào mặt cô ta.
Nhưng khi bàn tay sắp hạ xuống khuôn mặt xinh đẹp của Hạ Lam, tay anh liền dừng lại.
"Cậu đánh đi, sao cậu không đánh?"
"Thôi bỏ đi..."
Trần Dương lật người rời khỏi người Hạ Lam, ngồi bên cạnh, ôm mặt xuýt xoa.
Mẹ kiếp, ra tay mạnh thật.
Hạ Lam ngồi dậy, nhìn Trần Dương, đôi mắt đẹp sáng lấp lánh.
"Sao cậu lại trẻ con như vậy? Hướng Võ rõ ràng là nhằm vào cậu",
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-te-chi-ton/1929086/chuong-253.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.