Tất cả mọi người đều biết Tô Hải là người quan trọng nhất đối với bà Tô, người bà ta yêu thương nhất cũng là anh ta. 
Tô Hải đã sớm tung tin muốn dâng một món quà lớn cho bà Tô, điều này không khỏi làm cho mọi người mong ngóng. 
Trong tay Tô Hải nâng một cái hộp đi đến chính giữa sảnh lớn, lạy bà Tô một cái rồi nói: “Bà nội, Tiểu Hải chúc bà thọ cao hơn trời, phúc sâu hơn biển ạ!” 
Một lời chúc đúng quy củ, không có ý gì mới. 
Nhưng với bà Tô thì nghe vừa tai hơn bất cứ thứ gì, bà ta cười đến mức những vết nhăn trên mặt cũng giãn ra. 
“Ồ, mọi người mau nhìn hộp trên tay của Tô Hải đi, có phải là hộp ngọc không?” 
“Đúng thật là hộp ngọc.” Mọi người dồn dập hô lên ngạc nhiên. 
Hộp ngọc trong tay Tô Hải không lớn, cả hộp là một màu trắng lóng lánh nuột nà, vừa nhìn đã biết chính là ngọc trắng quý giá được đánh bóng. 
Món quà này đúng là quá xa xỉ, ngay cả hộp cũng là ngọc thạch đánh bóng, thế thì đồ được đặt trong hộp phải quý giá thế nào đây! 
Mọi người ở đây chỉ có thể lần lượt đoán xem món quà trong hộp là gì. 
Nhìn phản ứng của mọi người, Tô Hải vô cùng hài lòng, hiệu quả anh ta muốn chính là như thế này. 
Anh ta vỗ tay độp một cái, nói: “Tắt hết đèn đi!” 
Vừa dứt lời, phòng khách vốn đang đèn sáng trưng chợt đen kịt, mọi người trong sảnh lớn nhốn nháo 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-te-chi-ton/1928683/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.