Ta và Khương Vân mặt đối mặt, ngồi hai bên bàn đá. Hắn mặc áo trắng hơn cả tuyết, tóc đen cột lại ở phía sau, ngón tay bạch ngọc tựa gốm sứ nắm lại để trước người.
“Uống mấy loại rượu đào hoa đó làm gì, ta mời ngươi loại rượu đục hạng nhất, nếm thử xem, Ngàn Dặm Say của lầu Mãn Khách”
Hắn xách một bầu rượu lớn, nặng nề đặt lên bàn.
Ta không hề để ý mà nói: “Còn chưa chúc mừng Tam điện hạ được như ý nguyện, sắp quân lâm thiên hạ.”
Khương Vân cười nhạt nói cảm ơn. Hắn rót hai ly rượu, đưa ta một ly: “Ta đây lại phải cảm tạ huynh trưởng ngươi, mấy năm nay vẫn luôn hỗ trợ Tả đại nhân tra xét, tương lai có thể chịu được trọng dụng.”
“Huynh trưởng là người hiểu lý lẽ nhất.” Ta hỏi: “Chỉ là ta còn một thắc mắc, điện hạ làm sao thuyết phục được Tả đại nhân làm việc cho ngài? Hắn không phải là thư đồng của bệ hạ từ khi còn bé sao?”
“Chuyện này... là một bí mật.”
Hắn thấy ta nhìn chăm chú, cuối cùng nhún vai bất lực nói: “Được rồi, nói cho ngươi cũng không sao. Thật ra Tả Minh vẫn luôn thầm mến mẫu phi của ta.”
Thì ra là thế, nghi ngờ trong lòng ta tan thành mây khói.
Là người đều sẽ có thất tình lục dục, cho dù là người bạc tình cũng có điều vướng bận.
Hắn chống cằm hỏi ta: “Sao lúc đó ngươi lại chọn ta mà không giúp Nhị ca? Hắn là con vợ cả, so với ta danh chính
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-ta-tu-tinh/2910722/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.