Bổn tiên sống cả vạnnăm, vỏn vẹn chỉ tương giao với ba người, một là Quốc chủ hiện tại củaThanh Khâu, nghe Phương Trọng nói thì hiện giờ vẫn còn đang ở trong cung an nhàn nằm ngủ. Một là kẻ trước giờ mắc chứng hay quên, hiện nay đã có dấu hiệu bình thường là Nhạc Kha, người còn lại chính là Giao nhân thái tử Ly Quang.
Nhưng hiện giờ, hắn hoàn toàn mù mịt về ta và NhạcKha, ánh mắt xa lạ bỡ ngỡ, quả thật khiến cho trái tim đầy nhiệt huyếttrong ta bỗng chốc lạnh lẽo.
Giao nương ấy nước mắt rưng rưnggiải thích cho chúng ta: “Ngày đó Thiên giới diệt tộc, nghe nói Thái tửđiện hạ từ trên cao rơi xuống Đông Hải, đầu va phải đá ngầm, hôn mê bấttỉnh. Những người trong tộc đang ẩn nấp dưới nước liền cứu Thái tử điệnhạ đưa về thành San Hô. Thiên giới U Minh Thiết Kỵ càn quét vào thành,may mà Vương hậu đã dẫn những người còn lại trong tộc trốn vào một mậtđạo bên dưới thành San Hô nên mới bảo toàn được tính mệnh của phụ nữ vàtrẻ em trong tộc. Nhưng Thái tử điện hạ lại bị thương nặng, điều dưỡngsuốt mấy ngày nay mới khá lên được một chút.”
Mặc dù lòng ta đầybất mãn vì Ly Quang đã quên bổn tiên sạch sẽ, nhưng sau trận đại chiếnvẫn có thể thấy hắn bình an, âu cũng đã là một tin vui to lớn rồi, lẽnào còn có thể truy cứu đầu đuôi ngọn ngành. Lại kéo tay áo hắn quan sát từ đầu đến chân, cuối cùng thở phào nhẹ nhõm một hơi: “Phương Trọng,liệu có thể thử nói với phụ thân cho một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-phuong-tinh-truong/2312294/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.