Nửa đêm, tiệc tàn cadứt, phụ thân với chúng thần tử uống đến hăng say, đêm cũng không thểngủ, lại muốn đi đến Thất Diệp Đường nghị sự. Chư thần ở trên ghế đều đề xuất: Công chúa cũng đã thành niên, lại đại thắng Thiên giới Thái tử,lý ra nên tham chính v..v..Bổn tiên nghe đến đau cả đầu, ôm đầu giả vờbất tỉnh, bị phụ thân đoán được mỉm cười, lấy lý do ta mới chinh chiếntrở về, còn chưa được nghỉ ngơi, nên cho trở về.
Ta tựa nửa người vào người Phương Trọng, lảo đa lảo đảo đi về, vốn đã có chút say, rakhỏi Phi Loan điện lại hít phải một ngụm khí lạnh nên đầu óc cũng trởnên mơ hồ, đột ngột không biết bản thân đang ở đâu, phải mất nửa ngàymới nhớ lại rõ ràng.
Nữ tử tộc Tu La cao lớn khỏe mạnh, PhươngTrọng cao hơn ta một cái đầu, nàng dìu Bổn tiên đi mà không tốn chút sức lực, đợi đến lúc đỡ bổn tiên vào Tư Hoàng Điện, gọi Hồng Oanh đến hầuhạ liền quay người đến Thất Diệp Đường tùy thị.
Vì phụ thân hômnay đã hạ lệnh cấm, nên Cửu Ly đã được bố trí cho ngụ ở một điện khác,cũng không thể tùy ý làm ổ trong phòng ta.
Trong lúc ta nửa saynửa tỉnh, nghe được bên tai có tiếng khóc nhỏ rỉ rả, tay chân đều đượcngười dùng một mảnh vải ấm áp lau sạch, cực kỳ dễ chịu, cố gắng mở mắtra, liền nhìn thấy Hồng Oanh hai mắt đang ngây ngẩn, chăm chú nhìn mặtbổn tiên, trong mắt là nét thê lương nồng đậm.
Thấy ta mở mắt, nàng giống như đột nhiên bừng tỉnh: “Tiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-phuong-tinh-truong/2312292/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.