Ta nắm chặt taycon rồng sinh sự này, ngẩng đầu nhìn khoảng không có chút âm u nơi UMinh Giới, nhưng thấy giữa lưng chừng trời rất nhanh buông xuống hai sợi dây thừng màu vàng, hai người bọn ta còn chưa kịp ngọ nguậy đã bị tróigô lại, mơ hồ như thể giữa khoảng không bị ngăn bởi một tấm màn thậtlớn, cũng không biết là bị đưa đến nơi nào, trước mắt bỗng bừng sáng,ánh sáng nhu hòa hiện ra, người đã đứng bên trong một đại điện vô cùngrộng lớn.
Bảo tọa nơi đại điện không một bóng người, sợi dâythừng trói hai người bọn ta cũng tự động mở ra, trên đỉnh đầu truyền tới một giọng nam đầy kinh ngạc: “A, thì ra là hai đứa nhỏ. Hai người cácngươi vì sao lại tự tiện vào U Minh Địa Phủ?”
Ta chọt chọt cánhtay Nhạc Kha: “Đây rốt cuộc là Nhân Thánh Đại Đế hay là Phong Đô ĐạiĐế?” Nơi này chính là Phong Đô thành, theo như bổn tiên thấy, huyện quan không bằng hiện quản1, dứt khoát tìm Phong Đô Đại Đế xem ra còn nhanhgọn hơn.
1ý tương tự như phép vua thua lệ làng
Đôi mắtNhạc Kha sáng lấp lánh: “Nàng đừng gấp. Cho dù là vị nào đi nữa, cóngười để mắt đến chung quy còn tốt hơn đứng ở giữa phố xá rộng lớn không ai ngó ngàng.”
Lời này quá sức có lý.
Hắn nghiêm trang như thật: “Đại đế minh giám, ta chính là Trưởng tử của Thiên Giới.”
Giọng nam trên đỉnh đầu cũng không biết là từ nơi nào truyền tới, dường nhưcẩn thận nhìn hắn một hồi: “À, thì ra là Thiên giới Thái tử tân nhiệm.Không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-phuong-tinh-truong/2312282/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.