Lại to gan đẩy lầnnữa, hắn mới mơ mơ hồ hồ nói: “Đồng Sa tiểu tử ngốc đó nảy ra ý địnhmới, đại khái là muốn tặng bảo vật cho nàng.” Lại nở nụ cười tự giễu:“Ta đâu ngờ nàng suýt chút nữa vì chuyện này mà giết ta.”
… ….Đồng Sa, đây là muốn dọa chết ta mà?
Trong ấn tượng của ta, Đồng Sa từ khi nào lại có quan hệ tốt với ta? Chungquy cũng chỉ là trêu chọc bổn tiên làm vui. Chưa từng nghĩ đến trò đùatinh quái nho nhỏ này lại dẫn đến chiến tranh, thiếu chút nữa thì vì vậy mà mất đi ca ca yêu thương nhất của hắn.
Bổn tiên thầm kêu maymắn, lại tức giận nói: “Đồng Sa Điện hạ hành sự không phân nặng nhẹ,trêu chọc người khác cũng dùng phương pháp độc địa như vậy.”
Nóichung, hắn vẫn có lòng che chở cho đệ đệ nhỏ tuổi này, miễn cưỡng thayhắn biện bạch một câu: “Chẳng qua là trân châu từ đôi mắt của Giaovương, lúc sinh tiền hắn tội không thể tha, chết rồi được Đồng Sa chếtạo Tuyền Khách Châu, cũng coi như chẳng phải chuyện to tát gì.”
Con rồng này…Bổn tiên phi lên một cước, thật sự muốn đem hắn đá xuống biển.
Rõ ràng cái gì cũng biết, nhưng lại khăng khăng không chịu nói thật với ta.
Vừa nãy thấy bổn tiên hãy còn nhiệt tình, lúc này lại như thể chỉ ước saocho bổn tiên nhanh nhanh rời đi. Ta thấy hắn mặt xanh môi tím, bị lạnhđến đông cứng, ta lấy Tị Thủy Châu trong ngực đưa qua cho hắn: “Ngươihiện giờ đã mất hết pháp thuật, viên Tị Thủy Châu này mang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-phuong-tinh-truong/2312280/chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.