Anh ta biết rất rõ các kỹ thuật của nhà thôi miên Bậc thầy Kefir, vì vậy sau khi biết phương pháp, anh ta có thể làm giải thuật thôi miên của Bậc thầy Kefir theo phương pháp mà anh ta đã tìm ra.
Như vậy, hoàn toàn không cần Bậc thầy Kefir phải ra tay.
Vì vậy, ngay cả khi đám người Đường Hạo Tuấn chuyển chỗ ở của Bậc thầy Kefir, cũng chẳng có ích lợi gì.
“Ra vậy.” Khi nhận được câu trả lời, Kiều Phàm đã định cúp máy, không có tâm trạng tiếp tục nói chuyện với Đường Hạo Minh.
Anh ta tìm đến Đường Hạo Minh để làm rõ chuyện này, giờ anh ta đã biết rồi, đương nhiên có thể kết thúc cuộc gọi.
Tuy nhiên, Đường Hạo Minh đột nhiên ngăn anh ta lại: “Chờ một chút, bác sĩ Kiều.”
“Anh còn có chuyện gì nữa?” Kiều Phàm nhíu mày thật chặt.
“Anh có được câu trả lời từ tôi rồi định cúp điện thoại à, không cảm thấy mình hơi ăn cháo đá bát ư?” Đường Hạo Minh híp mắt.
Kiều Phàm nhíu mày thật chặt: “Vậy thì sao? Rốt cuộc anh muốn cái gì, nói mau, nếu không tôi không có nhiều thời gian chơi đùa với anh đâu.”
Đường Hạo Minh cười thâm thuý: “Mục đích của tôi rất đơn giản. Anh biết ai là nhà thôi miên của Giang Hạ từ tôi. Không thể biết chùa được? Trên đời làm gì có chuyện dễ ăn như vậy.”
Kiều Phàm giễu cợt: “Cũng đúng, tôi đã nói là tôi hỏi được sao mà suôn sẻ quá, thì ra anh ở đây chờ tôi, được rồi, Kiều Phàm tôi cũng không muốn mắc nợ người khác, nói đi, anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-phuong-song-bao-vo-bau-lai-muon-chay/483580/chuong-1288.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.