Mọi người trào phúng giễu cợt nhìn Giang Vân Khê.
Giang Vân Khê nhìn ánh mắt của bọn họ, nghe lời nói tràn đầy ác ý châm chọc của bọn họ, trong lòng vô cùng bi thương và khủng hoảng.
Bi là vì những người vừa mới ủng hộ cô ta, còn đứng về phía cô ta, mà bây giờ, vừa nhìn thấy Tống Vy đăng nhập vào trang cá nhân này, lập tức như cỏ đầu tường phản bội.
Không chỉ có vậy, mà còn đùa cợt cô ta!
Mà khủng hoảng chính là, lời những người này vừa nói.
Bây giờ Tống Vy đã chứng minh mình không sao chép, như vậy cái mà cô ta gọi là tố cáo không thành lập, đồng thời tố cáo của cô ta đối với Tống Vy, là vu khống, hơn nữa đã cấu thành tội danh.
Vậy cô ta, phải ngồi tù!
Càng nghĩ càng sợ, cơ thể Giang Vân Khê run lên kịch liệt, sắc mặt trắng như giấy.
Trần Châu Ánh thấy thế khinh bỉ nhếch miệng nói: “Vy Vy, cô ta sợ hãi kìa.”
Tống Vy ừ một tiếng: “Đã nhìn ra.”
“Thật là, còn tưởng sức chiến đấu của cô ta mạnh đến thế nào, thì ra cũng chỉ có vậy, chỉ dọa một chút đã không chịu được.” Trần Châu Ánh cạn lời duỗi thẳng vai.
Tống Vy cười cười, sau đó lấy điện thoại ra: “Nếu như các vị đã thấy được đây là mạng xã hội của tôi, tin tôi không sao chép, vậy thì sau đó, tôi sẽ gọi cho sư phụ tôi cùng với những thiết kế sư đỉnh cấp, để bọn họ chứng thực tôi có phải Mina hay không.”
Nói xong, cô gọi cho sư phụ mình đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-phuong-song-bao-vo-bau-lai-muon-chay/483477/chuong-1185.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.