“Bởi vì sự xuất hiện của anh quá kỳ lạ.” Tống Vy nhíu mày nhìn anh ta: “Anh nói là thích Giang Hạ, sao trước đây không tới gặp Giang Hạ, cứ phải 20 năm sau mới xuất hiện, chỉ riêng chuyện này là đủ khiến người ta cảm thấy nghi ngờ rồi, hai người đã xa cách nhau 20 năm, anh thực sự thích Giang Hạ sao?”
Giang Hạ đã quên Tô Cẩm Thành, nhưng mà Tô Cẩm Thành vẫn còn nhớ Giang Hạ, chuyện này rất kỳ quái.
Qua hai mươi năm, lẽ ra họ đã quên đối phương từ lâu.
“Ra vậy.” Tô Cẩm Thành khẽ cười gật đầu: “Mợ Đường suy nghĩ nhiều rồi, tôi thật sự thích Giang Hạ, tôi đến đây không có mục đích gì khác, tôi thực sự đến đây chỉ vì Giang Hạ, về phần tại sao lại xa cách 20 năm mới tìm tới, bởi vì tôi năm nay tôi mới biết Giang Hạ đang ở đâu.”
“Thật sao?” Tống Vy híp mắt, hiển nhiên vẫn có chút không tin.
Tô Cẩm Thành gật đầu: “Đương nhiên là thật, tôi biết Mợ Đường cho rằng tôi có thể có âm mưu gì đó đối với Giang Hạ, nhưng cô hãy yên tâm Mợ Đường, tôi thực sự không có mục đích gì. Tuy rằng nhà họ Tô không bằng nhà họ Đường, nhưng cũng không kém, nên tôi không cho rằng ở Giang Hạ có gì đáng để tôi phải tính kế, có đúng không?”
Nói xong, anh ta đưa danh thiếp cho cô.
Tống Vy nghi ngờ cầm lấy, bên trên viết Tổng giám đốc tập đoàn Tô thị - Tô Cẩm Thành, bên dưới có số điện thoại.
“Tập đoàn Tô Thị?” Tống Vy mím đôi môi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-phuong-song-bao-vo-bau-lai-muon-chay/483423/chuong-1131.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.