Tống Vy sậm mặt lại, lập tức đi ra cửa.
Cô cũng không muốn Đường Hạo Minh tự mình đi lên gọi cô, ai biết tên biến thái kia sẽ làm gì.
Tống Vy mở cửa ra, người giúp việc hơi cúi người cười một tiếng: "Mợ chủ!"
"Đừng gọi tôi là mợ chủ!" Tống Vy mặt lạnh cảnh cáo nói.
Mới đầu, cô tưởng tiếng mợ chủ này là người giúp việc thấy nhẫn cưới trên tay cô nên mới gọi cô mợ chủ.
Nhưng bây giờ, cô đã hiểu ra không phải.
Mợ chủ, là chỉ vợ Đường Hạo Minh.
Nghĩ đến Đường Hạo Minh lại để người giúp việc gọi cô như vậy, trong lòng Tống Vy vô cùng chán ghét.
Nụ cười của người giúp việc không thay đổi: "Xin lỗi mợ chủ, là ông chủ để tôi gọi ngài như vậy, nếu ngài không thích xưng hô này, có thể thương lượng với ông chủ, tôi không thể tự thay đổi xưng hô ông chủ quyết định."
Dẫu sao, cô ta cầm lương của Đường Hạo Minh.
Tống Vy hiển nhiên biết ý nghĩ trong lòng người giúp việc, rất tức giận, nhưng không thể làm gì.
Dẫu sao người giúp việc đúng là chỉ nghe Đường Hạo Minh, lời của cô, người giúp việc đúng là không cần nghe.
Không có cách nào, Tống Vy không thể làm gì khác hơn là bỏ đi, đi xuống lầu dưới.
Trong phòng ăn, Đường Hạo Minh và Lâm Giai Nhi đã ngồi.
Nghe tiếng bước chân, Đường Hạo Minh và Lâm Giai Nhi cùng nhìn qua.
Thấy Tống Vy, mắt Đường Hạo Minh lóe lên một tia kinh ngạc.
Khi nãy ở trong phòng, ánh đèn hoàng hôn còn thấy không rõ ràng lắm, bây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-phuong-song-bao-vo-bau-lai-muon-chay/483355/chuong-1063.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.