Tống Vy cúi đầu xuống, co hai chân, hai cánh tay ôm chân, chôn đầu vào đầu gối, cả người lâm vào khủng hoảng vô tận và mờ mịt.
Đường Hạo Minh chắc chắn sẽ không để cô đi, xác suất cô chạy trốn cũng nhỏ đến không có.
Hơn nữa Đường Hạo Minh khẳng định cũng sẽ thường xuyên khóa cửa phòng, không để cho cô có cơ hội tiếp xúc với bất kỳ thứ gì có thể liên lạc với bên ngoài.
Nói cách khác, nếu như cô không chạy được, không liên lạc được với thế giới bên ngoài, cô sẽ luôn bị nhốt ở đây, nhốt ở hải đảo bốn bề là biển.
Hơn nữa Đường Hạo Minh còn để cho cô suy nghĩ, suy nghĩ cô có đi theo anh ta không, nếu như cô từ chối, Đường Hạo Minh có thể lại nổi trận lôi đình với cô không, sau đó ép buộc cô?
Nghĩ đến ánh mắt vừa rồi Đường Hạo Minh nhìn cô điên cuồng như vậy, Tống Vy không nhịn được run lên.
Cô rất chắc chắn, Đường Hạo Minh sẽ.
Một khi anh ta mất kiên nhẫn, anh ta nhất định sẽ cưỡng bức cô, đến lúc đó, cô phản kháng được không?
Nghĩ tới những điều này, Tống Vy cảm thấy cả người lạnh như băng, không biết nên làm gì bây giờ, trong lòng chỉ có thể yên lặng cầu nguyện, Đường Hạo Tuấn có thể sớm tìm được cô.
...
Bên kia, Đường Hạo Tuấn đến quân đội quốc gia nào đó, đạt thành hiệp nghị với quân đội, hy vọng quân đội liên lạc máy bay trực thăng bay đến quân đội của nước khác.
Mặc dù quốc gia kia không có vệ tinh, không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-phuong-song-bao-vo-bau-lai-muon-chay/483354/chuong-1062.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.