Nghe thấy vậy, Tống Vy quay sang nhìn Đường Hạo Tuấn: “Ông xã, em đến sàn diễn trước, tẹo nữa gặp anh sau.”
Đường Hạo Tuấn đứng lên: “Đi đi, anh đi họp.”
“Vâng.” Tống Vy ôm anh một cái rồi đi tới sàn catwalk cùng nhà thiết kế kia.
Lần này sàn catwalk còn sôi động hơn những vòng thi đấu trước, người đến xem cùng giới truyền thông tới chụp hình đông gấp đôi ngày thường.
Rõ ràng những người này cũng nghe được tin đồi cải cách trong giới thời trang nên cố ý đến đây xem.
Tống Vy và các nhà thiết kế nhóm A đứng cùng nhau, xem catwalk trên sàn diễn.
Phải công nhận rằng, tuy trang phục trong show lần này không lộng lẫy như mọi khi nhưng hiệu quả thị giác lại gây sốc hơn ngày thường. Bởi vì thiết kế trang phục cho người khuyết tật vốn đã là sự thử thách về năng lực và kỹ thuật của nhà thiết kế.
Cho nên, khi những người mẫu này mặc lên bộ trang phục được thiết kế, sao có thể không gây sốc cho người ta được?
Tất nhiên, có ngạc nhiên thì cũng có than thở, có sự ăn ý giữa thiết kế và người mẫu trên sàn diễn và có cả những bộ trông rất nhức mắt.
Bởi vậy mà Tống Vy nghe thấy tiếng khóc của rất nhiều nhà thiết kế ở xung quanh.
“Mấy người này chắc chắn không phải đang khóc cho thiết kế của mình.” Elena cách Tống Vy gần nhất, cô ấy nhìn lướt qua những người đang khóc kia, thấp giọng nói.
Tống Vy gật đầu: “Thật ra thiết kế của họ không có vấn đề gì, đổi sang người bình thường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-phuong-song-bao-vo-bau-lai-muon-chay/483219/chuong-927.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.