Không thể nào Dĩnh Nhi là con gái ruột của ba mà cậu lại không phải con ruột của ba.
Cậu và Dĩnh Nhi là sinh đôi, cũng không thể ba của cậu và Dĩnh Nhi không cùng một người được?
Mặc dù tình huống này không phải là không có, nhưng mà mẹ tuyệt đối không phải là người như vậy.
Cậu nhóc này vừa nói xong, ba người lớn ở đây đều yên lặng.
Một lát sau, Mạnh Ngọc mới thì thào nói: “Đúng vậy, Dĩnh Nhi là con gái của Hạo Tuấn cậu, vậy Hải Dương cũng có thể là con của cậu, nhưng vì sao hai lần giám định DNA lại…”
Sắc mặt Đường Hạo Tuấn âm trầm, giống như là đè nén cái gì đó.
Anh nhìn Tống Hải Dương: “Hải Dương, có đồng ý làm một lần giám định nữa với ba không?”
“Con đồng ý.” Tống Hải Dương gật đầu mạnh.
Anh cũng muốn biết, mình có phải ba của bọn nhỏ hay không.
Đường Hạo Tuấn ôm Tống Hải Dương đến khoa xét nghiệm.
Khoa xét nghiệm đã làm xét nghiệm cha con cho Đường Hạo Tuấn và Tống Dĩnh Nhi.
Bây giờ khoa xét nghiệm nghe thấy Đường Hạo Tuấn còn muốn cùng xét nghiệm với đứa bé khác, tại chỗ lấy mẫu tóc của hai người, cầm đi xét nghiệm.
Quá trình chờ đợi dài dằng dặc.
Dì Vương quay lại phòng phẫu thuật bên kia, tiếp tục chờ Dĩnh Nhi.
Dù sao để một đứa bé ở trong phòng phẫu thuật một mình cũng lo lắng.
Ba người Đường Hạo Tuấn Mạnh Ngọc và Tống Hai Dương, ngồi bên ngoài phòng giám định chờ.
Tống Hải Dương nói: “Lần đầu con thấy ba, bởi vì bên ngoài có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-phuong-song-bao-vo-bau-lai-muon-chay/483199/chuong-907.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.