Mọi người xôn xao.
Một số người không nhìn nổi cảnh này, ánh mắt đố kỵ bốc lên.
Có điều phần lớn các nhà thiết kế và người mẫu vẫn tồn tại lòng ngưỡng mộ và chúc phúc.
Tống Vy không ngờ Đường Hạo Tuấn sẽ đột ngột hôn cô, còn là ở trước mặt mọi người, nhất thời gương mặt nhỏ đỏ tới nhỏ máu.
Cô vội đẩy anh ra, hờn trách: “Anh làm gì đấy, nhiều người như vậy mà.”
Đường Hạo Tuấn lau khóe môi: “Đây là tình thú của vợ chồng chúng ta, em không cần cảm thấy xấu hổ.”
Tống Vy lườm anh: “Được rồi được rồi, anh mau đi về phía ban tổ chức đi.”
“Ừ, anh đi đây.” Đường Hạo Tuấn gật đầu.
Trước khi đi, ánh mắt của anh quét qua tất cả các nhà thiết kế và người mẫu ở đây, đặc biệt là Tống Huyền, ánh mắt của anh dừng khoảng hai giây.
Tống Huyền sau khi cảm nhận được, cơ thể khựng lại, sống lưng vô thức cứng đờ.
Hạo Tuấn tại sao nhìn cô ta như vậy?
Lẽ nào, là có ý với cô ta sao?
Nghĩ như vậy, nhịp tim của Tống Huyền đập nhanh hơn, mặt cũng đỏ lên, ánh mắt nhìn Đường Hạo Tuấn cũng mang theo chút thẹn thùng.
Đường Hạo Tuấn nhìn thấy rồi, lông mày nhíu chặt lại, trong mắt vụt qua một tia chán ghét.
Người này bị bệnh gì thế?
Mắt bị chuột rút hả à?
Không nghĩ nhiều, Đường Hạo Tuấn gật đầu với Tống Vy, rời khỏi nơi này.
Anh vừa đi, rất nhiều nhà thiết kế và người mẫu vây lấy Tống Vy, lũ lượt nghe ngóng thông tin của Đường Hạo Tuấn với Tống Vy.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-phuong-song-bao-vo-bau-lai-muon-chay/483183/chuong-891.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.