“Chắc được rồi.” Tống Hải Dương nghĩ một chút rồi trả lời, sau đó mở lại giao diện của bức ảnh vừa rồi, quả nhiên đã khôi phục xong.
Tống Hải Dương mỉm cười, ấn kiểm tra bức ảnh sau khi khôi phục.
Rất nhanh, bức ảnh vốn mơ hồ không rõ, dần dần trở nên rõ ràng.
Sau khi bức ảnh càng lúc càng rõ thì sắc mặt của Tống Vy và Đường Hạo Tuấn càng lúc càng khó coi.
“Sao lại là cô ta!” Đồng tử của Tống Vy hơi co rút, lớn tiếng thốt lên.
Đường Hạo Tuấn cũng nắm chặt tay: “Tống Huyền!”
Tô Huyền vậy mà là Tống Huyền!
“Hải Dương, con chắc chắn con không nhầm lẫn chứ?” Tống Vy nhìn Tống Hải Dương.
Tống Hải Dương rất chắc chắn mà lắc đầu: “Tuyệt đối không.”
Tống Vy mím môi, hoàn toàn không lên tiếng nữa, chấp nhận sự thật khiến cô vừa cảm thấy nằm trong dự liệu vừa nằm ngoài dự liệu.
Tô Huyền chính là Tống Huyền.
Thật ra khi Tô Huyền xuất hiện thì cô đã vì tên của Tô Huyền, ghép tên của Tống Huyền và Tô Thu lại thì rất giống, mà từng nảy sinh nghi ngờ.
Chỉ là về sau bởi vì chiều cao vẻ ngoài của Tô Huyền không có điểm nào giống với Tống Huyền, cho nên đã phủ định.
Nhưng bây giờ cô mới hiểu, sự nghi ngờ của cô khi đó, vậy mà là đúng.
Tống Huyền thật sự không chết, sau khi kim thiền thoát xác, chạy ra nước ngoài làm phẫu thuật thẩm mỹ, trở thành một nhà thiết kế trẻ cực kỳ có thiên phú.
Nếu không phải Tô Huyền là Tống Huyền còn tốt, thiết kế của Tô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-phuong-song-bao-vo-bau-lai-muon-chay/483182/chuong-890.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.