Tuy rằng nghĩ như thế, nhưng cuối cùng Hạ Bảo Châu vẫn quyết định làm theo kế hoạch.
Dù sao cũng đã đánh thức người ta, không lẽ còn kêu người ta đi ngủ lại sao?
“Khụ khụ, là tôi.” Hạ Bảo Châu tằng hắng xong lại nói.
Giang Hạ xoa mắt: “Hạ Bảo Châu? Sao lại là cô, Vy Vy đâu?”
Sắc mặt Hạ Bảo Châu trở nên nghiêm túc: “Vy Vy ở trong phòng cấp cứu.”
“Cái gì?” Giang Hạ nghe được lời này, lập tức tỉnh táo lại, đột nhiên ngồi bật dậy khỏi giường: “Vy Vy vào phòng cấp cứu? Tại sao lại như thế, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?”
“Cô đừng kích động, tôi gọi điện thoại cho cô là vì muốn nói chuyện này, chuyện là thế này...” Hạ Bảo Châu kể lại chuyện ảnh chụp.
Giang Hạ ngẩn người, một lúc lâu sau mới tìm lại được giọng nói: “Sao có thể, sao tổng giám đốc Đường có thể ngoại tình được, chuyện này...”
“Nhưng đây là sự thật, Vy Vy nhìn thấy ảnh chụp này, tức giận đến động thai mới phải vào phòng cấp cứu.” Hạ Bảo Châu lớn tiếng nói.
Giang Hạ im lặng.
Hạ Bảo Châu thở dài, lại nói: “Nói thật, tôi cũng không dám tưởng tượng tổng giám đốc Đường lại đối xử với Vy Vy như thế, nhưng đây là do chính mắt tôi nhìn thấy, Hạ, làm phiền cô đến khách sạn, bắt đôi nam nữ không biết xấu hổ kia lại.”
“... Được.” Giang Hạ hoảng hốt gật đầu.
Sau đó, Hạ Bảo Châu cúp máy, gửi bức ảnh kia cho Giang Hạ.
Bức ảnh chụp đến một bộ phận nhỏ đầu giường, đèn bàn đặt trên đầu giường, mà trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-phuong-song-bao-vo-bau-lai-muon-chay/483145/chuong-853.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.