Đường Hạo Minh cười nham hiểm: “Nhưng mà cô vừa nói, Hạo Tuấn đã biết được người đâm chết chú hai và thím hai là do ba tôi sắp xếp, hơn nữa còn đang ra sức tìm lại di chúc. Cô cho rằng, lẽ nào trên di chúc ông nội không để lại bằng chứng cô lừa hai người họ tới ven đường sao?”
Ông cụ là người sáng suốt như vậy, nhất định đã điều tra ra chuyện này.
Vì thế, anh ta tin chắc rằng trên di chúc của ông cụ chắc chắn có chứng cứ liên quan tới Lâm Giai Nhi.
Quả nhiên, Lâm Giai Nhi nghe xong lập tức sợ tới mức tay chân lạnh buốt: “Sao… Sao có thể chứ?”
“Vậy nên, bây giờ hai người chúng ta đã là châu chấu trên cùng một sợi dây rồi. Nếu cô không muốn Hạo Tuấn biết những chuyện mình làm thì tốt nhất hãy ngoan ngoãn nghe lời tôi. Nếu không trước khi đi tôi có thể đẩy cô ra trước, để Hạo Tuấn giết chết cô đấy.” Đường Hạo Minh lạnh lùng nói.
Lâm Giai Nhi vốn đã sợ Đường Hạo Minh, bây giờ bị anh ta uy hiếp như vậy đương nhiên không dám làm trái, cô ta gật đầu liên tục: “Được, tôi sẽ nghe anh.”
“Vậy tốt rồi. Khoảng thời gian tới cô đừng làm gì cả, an phận một chút, tránh để Hạo Tuấn nghi ngờ. Còn nữa, tốt nhất đừng có ra tay với Tống Vy, nếu cô ấy bị thương thì cô cứ chờ đó cho tôi.”
Nói xong, Đường Hạo Minh thẳng tay cúp máy.
Lâm Giai Nhi lòng đầy sợ hãi đặt điện thoại xuống, một lúc lâu sau mới đứng lên, trong lòng tràn ngập sự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-phuong-song-bao-vo-bau-lai-muon-chay/483134/chuong-842.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.