Hạ Bảo Châu xuống máy bay, đứng bên thang máy bay rồi tạm biệt Tống Vy: “Vy Vy, tớ đi trước đây.”
“Được.” Tống Vy gật đầu.
Hạ Bảo Châu thả cần kéo vali, tiến về phía trước một bước, giang tay muốn ôm lấy cô.
Đường Hạo Tuấn thấy vậy liền tối sầm mặt, thẳng thừng kéo Tống Vy ra.
Hạ Bảo Châu bổ nhào vào không khí, ngơ ngác nhìn người đàn ông trước mặt, ngay lập tức hiểu ra, anh đang ghen, không muốn để cô ấy ôm Vy Vy.
Hạ Bảo Châu ngại ngùng cười với Đường Hạo Tuấn, chột dạ buông tay xuống, lùi lại vị trí vừa rồi.
Lúc này, thấy cô tự ấy tự giác như vậy, Đường Hạo Tuấn mới buông tay Tống Vy ra.
Tống Vy ngại ngùng cười với Hạ Bảo Châu: “Xin lỗi Bảo Châu, anh ấy… hơi độc tài.”
Cô cũng không ngờ anh lại ghen với cả phụ nữ.
Ngay cả Trình Hiệp đang dắt hai đứa trẻ ở bên cạnh cũng ngạc nhiên nhìn tổng giám đốc nhà mình.
Độc tài?
Đường Hạo Tuấn hơi nghiêng mặt, nhìn cô gái bên mình.
Hóa ra trong lòng cô, anh là một người đàn ông rất độc tài sao?
Tuy trong lòng nghĩ vậy nhưng Đường Hạo Tuấn cũng không phản bác lại lời của Tống Vy.
Hạ Bảo Châu xua tay với Tống Vy: “Không sao, tổng giám đốc Đường rất quan tâm đến cậu nên mới không thích người khác tiếp cận cậu, tớ hiểu mà.”
Nghe vậy, Đường Hạo Tuấn liếc nhìn Hạ Bảo Châu, cuối cùng, ánh mắt cũng không còn lạnh lẽo như trước nữa.
Điều này khiến Hạ Bảo Châu không khỏi thở phào một hơi, nhẹ nhàng vỗ ngực.
Cuối cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-phuong-song-bao-vo-bau-lai-muon-chay/482776/chuong-483.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.