Nghe thấy giọng nữ bất ngờ, mang theo chút không chắc chắn, Tống Vy nghi hoặc quay đầu lại nhìn.
Chỉ thấy chiếc xe bus dừng cách đó không xa, trước xe có mấy người phụ nữ ăn mặc thời thượng, dáng người cao ráo đứng trước xe.
Tống Vy liếc mắt một cái đã nhìn ra những cô gái đó là người mẫu, chắc là tới đài truyền hình quay chương trình gì đó.
Mà trong số những người mẫu đó, người đứng ở giữa nhìn cô với vẻ mặt kích động, chắc là người vừa gọi tên cô.
Tống Vy nghiêng đầu, đánh giá đối phương, sau đó xác nhận bản thân không quen biết, lịch sự lên tiếng hỏi: “Xin hỏi cô là?”
“Tớ, là tớ!” Người phụ nữ vỗ ngực nhắc nhở: “Hạ Bảo Châu!”
Nghe thấy cái tên này, Tống Vy trợn tròn mắt, vẻ mặt đầy kinh ngạc và vui mừng: “Hạ Bảo Châu? Cậu là Hạ Bảo Châu?”
Hạ Bảo Châu cũng là bạn cùng phòng đại học ở thành phố Giang của cô, giống với Hàn Thư, đều học khoa nghệ thuật.
Trong số bốn bạn cùng phòng, cô thân với Hạ Bảo Châu nhất. Năm đó như hình với bóng, chỉ là sau khi cô ra nước ngoài, không còn liên lạc nữa, không ngờ hôm nay lại gặp nhau.
“Đúng!” Hạ Bảo Châu gật đầu.
Tống Vy vui mừng đi tới, kéo tay cô ấy: “Đúng là cậu này, cậu thay đổi nhiều quá, còn cao lên như vậy nữa, tớ hoàn toàn không nhận ra cậu.”
“Đúng vậy.” Hạ Bảo Châu bật cười, cũng ôm lấy Tống Vy: “Đừng nói về tớ nữa, cậu cũng thay đổi rất nhiều mà, đẹp hơn rồi.”
Tống Vy được cô ấy khen
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-phuong-song-bao-vo-bau-lai-muon-chay/482765/chuong-472.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.