Anh không thích những nơi nhiều người như vậy.
“Được rồi.” Tống Vy nhún vai.
Thực ra cô cũng chỉ hỏi khách sáo vậy thôi, không thực sự muốn dẫn anh đi.
Dù sao thì anh đi rồi, người khác cũng ngại thân phận của anh, chắc chắn sẽ mất tự nhiên. Cũng may là anh không nói muốn đi, nếu không thì cô cũng không biết nên từ chối anh như thế nào.
“Lúc sắp kết thúc thì gọi điện thoại cho anh, anh tới đón em.” Ngón tay Đường Hạo Tuấn nhẹ nhàng gõ lên tay vịn của ghế văn phòng.
Tống Vy không từ chối, gật đầu nói đồng ý sau đó cúp máy.
Giang Hạ đẩy cửa thò đầu vào: “Vy Vy, đã đi được chưa?”
“Đi thôi.” Tống Vy đeo túi lên, đứng dậy đi qua đó.
Hai người dẫn mười mấy người trong văn phòng tới CLB Thế Kỷ, ăn buffet hải sản.
Đợi sau khi ăn buffet xong thì đã là hơn chín giờ.
Đoàn người lại kéo nhau đi tới chỗ Karaoke.
Mọi người đều rất hưng phấn, ai chọn bài hát thì chọn, ai chơi trò chơi thì chơi, cả phòng bao vô cùng náo nhiệt.
Chơi một lúc, Tống Vy cảm thấy hơi bí bách, sau khi nói một tiếng với Giang Hạ, cô mở cửa phòng bao ra, đi ra ngoài hít thở chút không khí.
Kết quả là vừa ra khỏi phòng Karaoke đã có người gọi tên cô: “Ấy, không phải là Tống Vy đây sao?”
Tống Vy quay lại, nhìn thấy một người phụ nữ thân hình vô cùng cao ráo ăn mặc thời trang gợi cảm đang đứng cách đó không xa, đang kinh ngạc nhìn mình.
Tống Vy nghi hoặc quan sát người phụ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-phuong-song-bao-vo-bau-lai-muon-chay/482725/chuong-432.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.