"Không muốn đi thì không đi, chẳng lẽ còn bắt cậu rời đi à?"
Cung Bội Bội không biết chỗ khó xử của Lê Vãn Ca, nghĩ sao nói vậy.
"Nếu như thật sự có thể thích sống như thế nào thì sống thế ấy thì tốt biết bao!"
Lê Văn Ca đứng ở trước cửa sổ phòng ngủ, nhìn thấy khung cảnh nhộn nhịp dưới lầu, nụ cười có chút đắng chát.
Nhiều khi cô rất hâm mộ Cung Bội Bội, có thể tự do tự tại, sống cuộc sống mình muốn.
Mà cô thì sao, bất luận ở chỗ nào, đều giống như đeo xiêng xích nặng nề, như nhảy mua nhưng lại đeo còng ở chân...
"Vân Ca, cậu sao vậy, vì sao tớ cảm thấy cậu có tâm sự nặng nề, là Lâm Mạc Bắc ức hiếp cậu sao, lần trước tớ tim tới anh ấy để nghe ngóng tung tích của cậu, anh ấy sống chết không chịu nói, là anh ấy ngoại tình, làm cậu tức giận đi mất, đúng không?"
Cung Bội Bội nhin bóng lưng cô đơn của Lê Văn Ca, có chút đau lòng.
Theo lý thuyết, Lâm Mạc Bắc là người đàn ông trăm năm khó gặp, là người đối xử tốt với Lê Văn Ca, tuyệt đối không thể nào làm ra chuyện phản bội Lê Văn Ca mới đúng...
"Không liên quan gì đến Lâm đại ca, là chuyện rách nát của tôi."
"Vậy... có liên quan đến con trai đột nhiên xuất hiện này của cậu, có phải không?"
Cung Bội Bội nhìn thoáng qua Tiểu Bao đang chơi đồ chơi trong phòng khác, thấp giọng hỏi Lê Văn Ca.
"Đúng một nửa, cậu đừng hỏi nữa, khi nào thời cơ chín muồi, tớ tự động sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-phuong-song-bao-tong-tai-daddy-xin-tat-den/1778272/chuong-187.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.