"Lê Lạc An!"
Giọng nói của Mộ Thừa Huyền vang vọng dưới bầu trời đêm.
Người phụ nữ đáng chết này, hắn chỉ do dự có hai giây,
sao khi đuổi theo đã không thấy bóng dáng đâu rồi? Mộ trạch ở trong khu biệt thự sang trọng ở ngoại thành,
xung quanh đều là vùng núi hoang vu, một người phụ nữ như cô đi ra ngoài vào lúc này quá mức nguy hiểm, không muốn mạng nữa hay sao?
Hắn tìm trong ngoài biệt thự vẫn không thấy bóng dáng của Lê Vãn Ca đâu liền có chút lo lắng.
Hắn lấy điện thoại ra gọi cho cô, vẻ mặt lo lắng không nén được.
Không ngoài tính toán, điện thoại không ai nghe.
Mộ Thừa Huyền gấp đến mức muốn chửi ra miệng, nhưng mà hắn thính tai, loáng thoáng nghe được, hình như hoa viên phía sau biệt thự có tiếng chuông điện thoại.
Nhớ không lầm thì đó chính là nhạc chuông điện thoại của Lê Văn Ca.
Hắn nhanh chóng chạy tới, sau đó liền thấy bóng dáng run rẩy của cô ở trong vườn hoa hồng.
Lê Văn Ca ngồi xổm trong vườn hoa hồng, hai tay ôm chân, mặt chôn trong gối, bả vai thỉnh thoảng run lên, khóc rất thương tâm, đến mức... không để ý đến tiếng chuông điện thoại.
Hoa hồng trong vườn hoa hồng rất cao, cành lá rậm rạp, che mất cô, không để ý thì sẽ không phát hiện được cô,
"Thì ra cô ở đây."
Mộ Thừa Huyền nhíu mày, từng bước từng bước đi về phía cô.
Bởi vì hắn rất cao, đi vào vườn hồng rậm rạp, tránh không được gai quấn vào chân.
Mặc dù vẻ mặt của hắn không vui, nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-phuong-song-bao-tong-tai-daddy-xin-tat-den/1778215/chuong-130.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.