"Thả tôi ra, cô thả tôi ra!”
Tôn Hiểu Hiểu này một thân thiên kim vai không thể gảnh, lưng không thể vác, mười ngón tay không dinh nước, sức lực tất nhiên không mạnh như Lê Vân Ca, dễ dàng bị Lê Vân Ca lôi ra khỏi phòng bệnh.
Đây là phòng bệnh ở khu vực đặc biệt, rất yên tĩnh, người ngoài không thể tùy tiện bước vào, cho nên hành lang vắng tanh, chi có hai người các cô.
Cô ta giống như bị điên vậy, điên cuồng la hét, giơ cao cánh tay muốn đánh Lê Văn Ca: “Cô là cái thả gi chử, chỉ là một hot girl mạng mới nổi mà thôi, hôm nay Tôn Hiểu Hiểu tôi cho cô biết thế nào là quy tắc của showbiz, thể nào là tự giác khi dấn thân vào showbiz!"
Bàn bay chuẩn xác không có sai lầm mà rơi vào mặt Lê Văn Ca.
Gò má của cô, lập tức hiện lên dấu năm ngón tay.
Tôn Hiểu Hiểu ngây người, nhìn Lê Văn Ca, hỏi: "Tại sao cô không tránh, đây không phải là phong cách của cô?"
“Có camera đang quay, tôi sao phải tránh chứử, trở về lấy cảnh này, bản thảm trước công chúng chang phải phản kích hay hơn không?"
Lê Văn Ca xoa gò mả đau đớn, bình tĩnh nói.
“Có... cô thật âm hiểm, thế mà lại đợi tôi ở chỗ này!"
Tôn Hiểu Hiểu tức giận cắn chặt răng, tay vốn đang muốn đánh nữa, giương mắt nhìn thấy camera đổi diện đang quay, chỉ có thể nhịn xuống.
Trong giới, uy vọng của cô ta rất cao, đồng thời vẫn luôn lấy hinh tượng nữ thần tao nhã, đoan trang, hào phóng đối xử với người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-phuong-song-bao-tong-tai-daddy-xin-tat-den/1778198/chuong-113.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.