"Hy vọng?" Môi Thừa Huyền cau mày, vẻ mặt thoảng chốc trở nên nghiêm túc. Hắn nhìn xấp tài liệu mà Tôn Hiểu Hiểu đưa tới nhưng lại không mở ra, hỏi: "Sao cô không nói trực tiếp với tôi luôn là tin tức lớn gi?" Gần đây, những tin tức tiêu cực liên quan đến Lê Văn Ca quá nhiều, thật giả lẫn lộn, hắn cũng lười chẳng có hứng thú doc từng cái một, toàn là những lời vu khống ác độc ra từ sự ghen tuông của Tôn Hiểu Hiểu. "Đúng vậy, Tôn tiểu thư nếu có tin tức gì lớn củ nói thẳng là được rồi, tâm lý chịu đựng của tôi rất tốt, bất cứ loại tin đồn nào tôi cũng chịu được." Lê Vân Ca cũng không coi xấp tài liệu trong tay Tôn Hiểu Hiểu là cải gì quan trọng, nhàn nhã ngả người vào trong góc tường, chờ đợi màn biểu diễn đặc sắc của người phụ nữ. Theo cô nhin nhận, nữ thần quốc dân Tôn Hiểu Hiểu chắc chắn là cái bình hoa, ngoại trừ làm ra trò cười thì căn bản chẳng gãy ra được chút sóng gió nào. "Mộ tổng, anh có tin không, gương mặt của Lê tiểu thư là kết quả của khoa học hiện đại, mỗi một đường nét trên gương mặt đều được sửa lại, gương mặt vốn dĩ của cô ta... xấu đến mức tối cũng không dám nhìn, có một fan tung tin nói với tôi, cô ấy không cần thận vô tình liếc mắt một cái, liền gặp ác mộng cả tuần!" Tôn Hiểu Hiểu vuốt vuốt ngực, dùng vẻ mặt khoa trương nói với Mộ Thừa Huyền, như thể bị nhận sự kinh hãi quá lớn. Mộ Thừa Huyền mặt không đổi sắc nói: "Đây là toàn bộ "tin tức lớn" của CÔ?" "Đúng, đúng vậy, chẳng nhẽ Mộ tổng cảm thấy tin tức này vẫn chưa đủ bùng nổ sao?" "Nữ diễn viên nổi tiếng nào mà không dính scandal thẩm mỹ, CÔ đây chính là đang lãng phí thời gian của tôi." Vẻ mặt của Mộ Thừa Huyền đã lộ ra sự thiếu kiên nhẫn. Hắn còn tưởng là tin tức xấu đến kinh thiên động địa, hoá ra chỉ là chuyện phẫu thuật thẩm mỹ. Bản thân hắn không có nỗi ám ảnh đặc biệt nào về ngoại hình của phụ nữ, đến cả “người phụ nữ xấu nhất Bắc Thành" cũng có thể trở thành vợ của hắn, Lê Văn An có phẫu thuật thẩm mỹ hay không, hắn cũng không để tâm. "Tôn tiểu thư, đừng lãng phí sức lực của cô nữa, tin tức về việc phẫu thuật thẩm mỹ của tôi đã lan truyền từ lâu rồi. Ngay cả những bức ảnh của tôi trước khi phẫu thuật cũng đã lan truyền trên mạng, cô tưởng rằng Mộ tổng chưa từng nhìn thấy nó sao? Mộ tổng không phải người nông cạn chỉ biết pin mặt, anh ấy nhìn trong lòng của tôi, tâm hồn đẹp đẽ của tôi, nếu cô thật sự muốn vấy bắn hinh tượng của tôi trong lòng anh ấy, vậy thì chi bằng cô cũng có thể tạo thêm vài tin đồn khiêu dâm..." Lê Văn Ca khoanh tay, củi đầu cười cười, thái độ không đem Tôn Hiểu Hiểu lắm cho tức chết thì không bỏ qua, khiêu khích nói: "Chắc cô không biết, Mộ tổng về phương diện này có mắt nhìn rất cần thận, đặc biệt thích ghen, cô cố gắng hãng hái thêm một chút, theo hướng này thử xem!" "Lê Lạc An, cô... cô đừng có mà đắc ý, cô nhìn những bức ảnh này xem, bản thân cô không cảm thấy ghê tởm sao?" Tôn Hiểu Hiểu bị Lê Vãn Ca làm cho tức đến bùng nổ, cô ta lấy xấp tài liệu, vọt tới trước mặt Lê Văn Ca, chỉ vào phía trên bức ảnh, hỏi: "Ngược lại cô nói xem, đây có phải là cô hay không? Những vết sẹo này, những vết nứt này thấy không ghê tởm sao? Trước đây cô sống hèn mọn như rác rưởi, vậy mà giờ lại dựa vào phẫu thuật thẩm mỹ để đổi đới, khi chất cái gì chứ?" Lê Vân Ca tưởng rằng tất cả bức ảnh của người phụ nữ chỉ là những bức ảnh tổng hợp được lan truyền trên mạng gần đây, người có đầu óc một chút sẽ cười cho qua chuyện. Dù sao nơi cô làm phẫu thuật đã được Steven lựa chọn rất kỹ lưỡng, tất cả những nhân viên tham gia đều nằm trong phạm vì thể lực của Steven, mức độ bảo mật rất cao, căn bản không thể lộ ra ngoài, Bằng không thi Mộ Thừa Huyền cũng không phải điều tra lâu như vậy mà vẫn không tra ra được dấu vết nào. Nhưng sau khi cô tình cờ nhìn lướt qua những bức ảnh trên tay Tôn Hiểu Hiểu, cả người đều sững sờ, máu cũng duong như đông lại. Trên tấm ảnh hoá ra lại là ảnh của cô trước khi phẫu thuật. Không, chính xác mà nói, đó là bức ảnh chụp gương mặt của cô bị bỏng bởi lửa và đang mưng mủ. Fan của Tôn Nhiên Nhiên nói bức ảnh như thế này, chỉ cần nhìn một lần liền gặp ác mộng cả tuần quả thật không khoa trương chút nào! "Haha, xem bộ dạng cô bị dọa, như thế nào nhỉ... bức ảnh như thể này đã đủ để khiển cô rõ ràng rằng cô là loại hàng gi chưa?" Tôn Hiểu Hiểu vừa thấy Lê Văn Ca không nói gì, liền lộ ra vẻ hung phấn. Xem ra fan cứng của cô ta thật sự có tài năng, vậy mà thực sự có hình ảnh của người phụ nữ trước khi phẫu thuật thẩm mỹ. "Lễ tiểu thư, hiện tại chỉ có tôi và fan đáng tin cậy kia có thông tin này mà thôi, cô nói xem, nếu tôi mang những thứ này đăng lên tuần san báo lá cải thì sẽ có hiệu quả gi? Mạng lưới giải trí bị tê liệt? Danh sách tim kiếm sẽ bùng nổ? Hahaha... Tôi thực sự nóng lòng muốn xem cái vòng tròn vốn đã bình lặng bấy lâu nay sẽ sục sôi lên như thế nào!" "Tôn tiểu thư, cô bình tĩnh một chút, tôi biết cô đổ kị tôi, nhưng dùng loại thủ đoạn hèn hạ này để hủy hoại tôi, thì số phận của cô cũng sẽ không tốt đẹp đâu..." Lê Văn Ca sau khi binh tĩnh lại, quyết định sống chết không thừa nhận, nói: "Tôi không biết có từ đâu mà có được bức ảnh này, gương mặt đẫm máu này, ở đâu có thể khẳng định rằng là đó là tôi? Cô ác ý hãm hại tôi như vậy, tôi có thể kiện cô tội phỉ báng." "Haha, có phải bản thân cô hay không thì trong lòng cô rõ ràng nhất, có gan lớn thi mau đi kiện tôi đi, điều này chỉ khẳng định được rằng chuyên cô phẫu thuật thẩm mỹ là sự thật." Tôn Nhiên Nhiên gio xấp tài liệu kia lên, phát điện nói. Mộ Thừa Huyền ở cách họ khá xa nên không nhìn rõ nội dung bức ảnh, đoán chừng mặc dù có nhìn thấy cũng sẽ không cảm thấy người trong anh là Lê Vãn Ca. Hắn nhíu mày, xoa xoa lông máy, ngữ khi không tốt lắm, nói: "Thật ổn ào, đi ra ngoài hết cho tôi." "Tôn tiểu thư, cô biết Mộ tổng vừa mới khỏi bệnh, còn đang trong giai đoạn hồi phục vết thương, cho nên mới chạy tới đây làm loạn. Đây là có dã tâm gi? Tôi cực kỳ nghi ngờ cô là vì Mộ tổng kỷ cho tôi làm người phát ngôn của Mộ thị, ghi hận trong lòng nên mới cố ý chạy tới đây làm loạn để làm ảnh hưởng đến sự hồi phục của anh ấy có đúng không?" Lê Vãn Ca đứng giữa Tôn Hiểu Hiểu và Mộ Thừa Huyền, cố gắng ngăn không cho Mộ Thừa Huyền có cơ hội nhìn thấy những bức ảnh trong tay Tôn Hiểu Hiểu, chỉ vào cửa nói: "Cô thật sự muốn cãi nhau với tôi thì chúng ta ra ngoài cãi. Bên ngoài không phải là có rất nhiều phóng viên mà cô mang đến hay sao? Giữa tôi và cô náo loạn bất hòa bấy lâu nay, thực sự nên cho công chúng một lời giải thích, cô nói có phải không?" "Lời của tôi còn chưa nói xong với Mộ tổng, cô vội vàng muốn tôi ra ngoài như vậy, có phải là chột dạ rồi không?" Tôn Hiểu Hiểu đẩy Lê Văn Ca sang một bên, lấy hết dũng khí hướng về phia Mộ Thừa Huyền đang nằm ở trên giường bệnh, nói: "Mộ tổng, Lê Lạc An nói không sai, tôi thật sự không bằng lòng với quyết định lựa chọn cho Lê Vän Ca làm người phát ngôn của Mộ Thị của anh. Rõ ràng trước đó chúng ta đã bàn bạc xong, anh sẽ xem xét cho tôi làm người phát ngôn của Mộ thị, với độ nổi tiếng của tôi, việc đưa "MUYUN Times" ra ngoài là chuyện vô cùng dễ dàng. Tôi đến đây không vì cái gì khác, chỉ muốn ngài có thể cho tôi một lý do, tại sao lại chọn cô ta mà không chọn tôi?" "Cô tưởng rằng cô là ai? Mộ tổng của tôi quyết định làm gì, cần phải giải thích cho cô sao?” Đáy mắt Mộ Thừa Huyền càng lúc càng lộ rõ ra sự mất kiên nhẫn. Hắn củi đầu, lật xem tạp chí tài chính đang cầm trên tay, nói với Lê Văn Ca: "Mang bản lĩnh của cô ra, tim cách giải quyết cô ta." "Yên tâm đi Mộ tiên sinh, tôi sẽ giải quyết tốt toàn bộ chuyện này." Lê Vân Ca rất may mắn, Mộ Thừa Huyền không xem xấp tài liệu trong tay Tôn Hiểu Hiểu, cô bận rộn kẻo Tôn Hiểu Hiều ra khỏi phòng bệnh. Xem
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]