Cố Mạn Mạn ngã trên đất, toàn thân đều là bùn, trông vô cùng thảm hai.
Cô ta ngẩng đầu lên, dùng đôi mất đầy oán hận nhìn Mộ Tiểu Bao đang ngồi trên lưng ngựa, cảm thấy tiểu quỷ này còn khó đối phó hơn là Mộ Thừa Huyền.
"Tiểu Bao, có phải con có hiểu nhầm gi đó với cô giáo Cố không? Cô giáo Cổ đã lúc nào làm hại mẹ Lê của con chưa, có phải di Lê vụng trộm nói xấu cô khiến con chính cô có đúng không?"
"Cô giáo Có, ở đây không có daddy, không có bà nội, cô không cần phải giả vờ đổi tốt với Tiểu Bao, cô có làm tổn thương mami con hay không tự cô là người rõ ràng nhất, Tiểu Bao không muốn mami bị tổn thương nên mới dùng cách này để cảnh cáo thôi..."
Mộ Tiều Bao buông bàn tay nhỏ bé, nhún nhún vai, dáng vẻ không nói nên lời.
"Được thôi..."
Cố Mạn Mạn cố chịu đựng sự đau đớn, hai tay chống xuống đất năm thành nắm đấm, cô ta cũng lười diễn kịch rồi.
Cô ta rốt cuộc đã từ bỏ sự cố gắng rồi.
Thông minh như tiều quỷ này, bất luận cô ta diễn giỏi bao nhiêu đều không có đất dụng võ.
Ngược lại sống thật với chính mình, mặt nóng áp mông lạnh cô ta đã chịu đủ rồi.
"Không cần biết cô đối tốt với con bao nhiêu, con cũng đều không cảm kích. Nếu đã như vậy, hôm nay cô sẽ mang hết những lời này nói ra, cô nhất định phải kết hôn với daddy con, vì để gả với anh ấy, không tiếc kể cả cải chết. Con tưởng rằng một đứa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-phuong-song-bao-tong-tai-daddy-xin-tat-den/1778186/chuong-101.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.