“Lê tiểu thư..."
Từ Từ cũng bắt ngờ, Lê Văn Ca lại đến phòng bệnh.
Nhưng mà, khác với Lê Cảnh Hàng tràn đầy lòng thù hận, cô lại có ấn tượng tốt với Lê Văn Ca.
Luôn cảm thấy trên người Lê Văn Ca có gì đó rất quen thuộc, cảm giác rất thân thiết.
“Tôi rất tò mò, người mà có năng lực làm Mộ tiên sinh chủng tối mất hết danh dự là người như thế nào, thế nên đã đề nghị đến xem thử..."
Lê Văn Ca cố ý giả vờ như rất tủy tiện, đi đến bên giường Lê Trường
Hải,
Nhìn ba ở khoảng cách gần, trong lòng cảng ngày càng khó chịu.
Hô hấp, không tự chủ được må ngừng lại, bắp thịt trên người cũng cương cứng lại... rất sợ sơ ý một chút thì sẽ lộ ra cảm xúc chân thật.
Rất muốn ôm lấy ba, nấm lấy tay ba, muốn nói với ba, kiên cường lên, CÔ Con gái ông yêu thương nhất vẫn còn sống.
Nhưng mà, cô không thể nói gi cả, thậm chí ngay cả tư cách rơi lệ cũng không có.”
"... là một ông chủ binh thường sao, kết cục thể thảm thế này, ai có thể không nói là bảo ứng đâu!"
Lê Văn Ca khinh thường nghiêng đầu, cay nghiệt nói.
Cô không dám tiếp tục nhìn nữa, nhìn tiếp nữa, nước mắt của cô, nhất định sẽ như võ đê, không thể khống chế mả rơi.
Lỡ như Mộ Thủa Huyền đột nhiên bước vào, nhìn thấy cô đang khóc, thi phiền phức to...
"Cô nói bậy gì đó, cô ăn nói tử tế chút đi!"
Lê Cảnh Hàng nắm chặt vai Lê Văn Ca, thô bạo mà đẩy cô ra.
Người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-phuong-song-bao-tong-tai-daddy-xin-tat-den/1778164/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.