"Không được động vào cô ấy!"
Mộ Thừa Huyền ra lệnh cho hai người làm: "Đều cút ra ngoài cho tôi."
"Vâng... Vâng, thiếu gia."
Hai người làm không dám không nghe, vội vàng củi đầu đi ra ngoài.
"Thừa Huyền, người phụ nữ xấu xa này đã làm những điều độc ác với Mạn Mạn như vậy, con còn bảo vệ cô ấy, mẹ thấy con hồ đồ rồi!"
Lương Ngọc Nghi thấy người làm bị đuổi ra ngoài, dứt khoát tự minh ra tay
Bà túm tóc Lê Văn Ca, lôi xuống giường một cách thô bạo, mắng: “Đừng tưởng rằng có con trai tôi bảo vệ, cô có thể an ổn sống trong Mộ trạch. Tôi sẽ không cho phép một người phụ nữ độc ác như vậy sống trong Mộ trạch. Người khác không dám làm, tôi tự minh làm!"
"Đau quả!"
Lê Văn Ca thật sự rất suy yếu, cơ bản không còn sức để phản kháng, cứ như vậy bị lôi xuống giường, chật vật tới cực điểm.
Thần hình cao lớn của Mộ Thừa Huyền che ở trước mặt cô, lạnh lùng nói với Lương Ngọc Nghi: "Mẹ, chú ý thân phận của mẹ. Mẹ chinh là Mộ phu nhân cao quý, từng là đại tiểu thư xinh đẹp tuyệt sắc của Lương gia ở Bắc Thành, mẹ nhìn xem bộ dáng hiện tại của mẹ, so với người đàn bà chanh chua ngoài chợ thi có khác gì nhau?"
"Đối xử với dạng người như vậy, dùng phương thúc nào cũng được, cũng còn hơn việc cô ấy đã tìm lưu manh cưỡng hiếp Mạn Mạn, mẹ chỉ muốn ném cô ấy xuống hồ tắm rửa một chút, có quá đáng không?"
Lương Ngọc Nghi kiêu ngạo nâng cầm, lạnh lùng nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-phuong-song-bao-tong-tai-daddy-xin-tat-den/1778153/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.