Có lẽ quá nhiều trùng hợp khiển tư duy của anh hỗn loạn.
Mộ Thừa Huyền thu lại cảm xúc của mình, quay trở lại bộ dạng lạnh lùng.
Ánh mắt anh tràn đầy địch ý mà nhìn Kiều Tư Nam: "Anh tới làm gi?"
"Giống anh thôi, tới thăm người bệnh."
"Thăm người bệnh?"
Mộ Thừa Huyền cười lạnh: "Không biết Kiều nhị gia nổi danh phong lưu là dùng thân phận gì đề tới thăm người phụ nữ của Mộ Thừa Huyền tôi?"
"Lúc trước là bạn bè, bây giờ là..."
Kiều Tư Nam cười thần bí, sau đó đứng thẳng người, từ từ đi tới.
Anh móc ra một chiếc hộp, đưa tới trước mặt Lê Vân Ca: "Cô vẫn luôn nói, đi theo tôi và đi theo Mộ Thừa Huyền đều có cùng một kết quả, CÔ chỉ là đồ chơi của chúng tôi, bây giờ thấy được thành ý của tôi chưa? Tôi xem cô là người yêu của tôi, vợ của tôi, mà không phải là đồ chơi."
Hành động của Kiều Tư Nam khiến Lê Vân Ca có chút trở tay không
kip.
Cải tên này... làm cái gì vậy?
Chỉ là, phản ứng của cô lại khá bình tĩnh.
"Kiều gia, xin lỗi, vẫn là câu đó, trong lòng tôi chỉ có một mình Mộ tiên sinh, cho dù anh có xem tôi là đồ chơi hay là cài gì, chỉ cần có thể ở bên cạnh anh ấy, thì tôi không cầu gi khác nữa."
Cơ hội thể hiện lòng trung thành tốt biết bao chứ, cô phải cảm ơn Kiều Tư Nam đã cho cô sân khẩu này.
Kiều Tư Nam bị từ chối nhưng lại không tức giận.
Anh tà dị nhếch mày, đóng cải hộp nhẫn kim cương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-phuong-song-bao-tong-tai-daddy-xin-tat-den/1778126/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.