Sau ngày đó, địa vị của Lê Văn Ca ở trong lòng Mộ Thừa Huyền liền thăng hạng.
Anh mời đầu bếp trưởng của nhà hàng ngon nhất Bắc Thành, chỉ phục
vụ một mình cô, chăm sóc một ngày ba bữa cho cô.
Một người vẫn luôn xem công việc là tỉnh mang như anh càng từ chối đa số các buổi xã giao, dùng rất nhiều thời gian tới bệnh viện thăm cô.
Cảm giác này giống như cô vợ bị bỏ rơi đưa vào lãnh cung đột nhiên trở thành sủng phi nhất thời... thăng trầm giống như ngồi tàu lượn vậy, vô cùng không chân thực.
Buổi tối, Mộ Thừa Huyền kết thúc công việc sớm, trực tiếp lái xe tới
phòng bệnh của Lê Vãn Ca.
Đầu bếp trường của "Ngự Thanh Trai" nấu bữa tối thịnh soạn, dùng đĩa sử trắng như tuyết đựng, đưa tới trước mặt cô.
"Thơm quá!"
Lê Văn Ca nhin thấy một bàn các món ăn hấp dẫn mê người, nước miếng sắp chảy ra rồi, nhanh chóng cầm lấy đũa, nóng lòng muốn thử.
Nói thật, từ lúc Mộ Thừa Huyền mời đầu bếp này cho cô, mỗi ngày chuyện cô mong chờ nhất chính là ăn ăn ăn!
Mộ Thừa Huyền đúng lúc đi vào, anh khua tay, bảo đầu bếp lui xuống trước.
Do khí thế của anh quả thực quả mạnh và lạnh lẽo mà không khí của phòng bệnh cũng giống như lạnh xuống mấy phần.
"Hả..."
Lê Văn Ca dùng răng cắn cấn đũa, tâm trạng liền không tốt như vậy
nua.
"Thực ra, công việc của anh bận như vậy, không cần ngày nào cũng tới
thăm tôi."
Thăm thì thăm đi, lại con luôn xị mặt ra, giống như ngọn núi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-phuong-song-bao-tong-tai-daddy-xin-tat-den/1778125/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.