Chương trước
Chương sau
Mạnh Long thân xác ở lớp học mà tâm hồn thì lại ở bên Đà Lạt với cô, có mấy hôm cô đi thôi mà Mạnh Long nhớ cô muốn phát điên lên được vậy. Cứ chỉ trực chờ ra chơi để gọi điện thoại cho phượng hoàng bé nhỏ của mình mà thôi.

15’ sau trống đánh ra chơi tiết 4, Mạnh Long gọi điện thoại cho bà Thương để nói chuyện điện thoại với cô.

- Alo, em đây Mạnh Long.

- Hihi phượng hoàng của anh đang làm gì đó?

- Em đang ngồi chơi thôi. Hôm nay lạ lùng cực Mạnh Long à.

- Sao lạ, kể anh nghe nào.

Tiểu Phụng kể cho Long nghe chuyện hồi sáng nay cô được 1 người đàn ông tặng bát bún trộn, móc khoá 50k và 1 suất ăn trưa ở homestay nữa chứ.

- Tên nào chán sống mà lại đụng vào vợ của Mạnh Long này chứ hả?

- Thì em mới nói là lạ đó Mạnh Long, chả hiểu kiểu gì luôn ấy.

- Em có hỏi quầy lễ tân chưa?

- Em có hỏi rồi đó mà không có số điện thoại.

Mạnh Long chỉ kịp gọi nói chuyện vài câu thôi rồi cúp máy. Tặng đồ ăn sáng và trưa, lại còn móc khoá chỉ mấy chục cành nữa. Không phải Mạnh Long, vệ sĩ cũng đã về hết Hà Nội rồi đâu còn ai. Cũng không thể nào là Minh Huy hay Minh Dương được vì cô có nói rằng người đó mua tặng cô đúng chiếc móc chìa khoá mà cô thích ở cửa hàng. Vậy thì chắc chắn người đó phải ở Đà Lạt, trong cùng 1 homestay rồi.

Tan học trở về biệt thự Mãnh Long, Mạnh Long có nhờ Jacob giỏi về máy tính hack vào camera của homestay Romeo & Juliet để xem xem có ai khả nghi ra vào chỗ đó rồi tặng quà cho Tiểu Phụng của cậu hay không.

Và 10’ sau Jacob đã hack xong, Mạnh Long tới gần và bắt đầu theo dõi tình hình. Đang là buổi trưa mà nên chẳng có 1 ai ở dưới sảnh hết cả, Mạnh Long khát nước quá nên có xuống tầng 1 làm nước ép lựu đỏ để uống cho mát “guột”. Tới khi trở lên thì Mạnh Long thấy Jacob đang nói chuyện điện thoại với 1 người nào đó.

- Có số điện thoại của người đặt hàng không anh?

- Không có rồi anh ơi, họ đặt qua app và thanh toán bằng thẻ visa ạ.

- Cảm ơn anh.

Jacob cúp máy và báo cáo lại cho Mạnh Long rằng có 1 người đàn ông mặc đồ giao hàng vào lúc 12h40’ đã tới homestay và đưa cho lễ tân 1 hộp đồ ăn và bảo chị lễ tân đích thân đưa lên phòng cho Tiểu Phụng. Lần theo đồng phục của anh ta Jacob biết được đó là nhân viên của cửa hàng bún ngan, gọi tới đó thì chủ cửa hàng nói rằng có 1 người đàn ông, đã đặt hàng online và thanh toán qua thẻ visa, không để lại số điện thoại liên hệ.

- Lại là đàn ông sao?

“Tiếng chuông điện thoại”

- Alo con đây mẹ ơi.

- Mẹ thấy có chuyện bất thường con à.

- Bất thường sao mẹ? Mẹ nói con nghe xem nào.

Bà Duyên nói rằng Tiểu Phụng của bà từ sáng tới giờ được nhận bao nhiêu là đồ ăn lại còn móc chìa khoá, rồi mới vừa tức thì lại được bữa ăn phụ từ 1 người đàn ông đem tới. Không ăn thì tiếc nhưng ăn vào thì chẳng biết họ là ai để mà cảm ơn và trả lại tiền.

- Hay 2 mẹ và em ấy về lại Hà Nội luôn đi đừng ở đó nữa. Họ sẽ không thể nào tặng quà cho em ấy được đâu.

- Nhưng con bé lại thích ở đây.

- Không được ở đó nữa, vợ của con là phải ở cạnh con chứ. Ngay ngày mai về luôn nhé mẹ.

Bà Duyên ừ ừ để đó thôi chứ còn 2 ngày nữa mới hết du lịch trải nghiệm mà. Kệ chứ, con dâu bà xinh đẹp ai nhìn cũng yêu cũng quý, về Hà Nội làm gì sớm chứ đã học online đâu nè. Còn Phụng ở phòng bên cạnh, đang vừa ăn tô bún ngan trộn lại vừa suy nghĩ xem Mạnh Long có gây thì chuốc oán hoặc thân thiết với ai từ trước hay không?

- Mẹ ơi cho con mượn điện thoại 1 chút đi mẹ.

- Đây của con.

Cô gọi zalo cho Mạnh Long, cậu thấy vợ mình gọi liền bắt máy ngay và luôn cho nóng hổi.

- Anh đây vợ ơi.

- Mạnh Long. Anh có thân thiết với ai hoặc gây thù với ai không?

- Gây thù thì không. Còn thân thiết… để anh nghĩ đã nhé.

Thân thiết thì nhiều lắm nhưng để mà biết được Tiểu Phụng đi Đà Lạt với 2 người mẹ và ở homestay đó thì không có ai cả.

- Không có sao Mạnh Long? Vậy thì tại sao người ta lại tặng đồ cho em?

- Anh cũng thấy lạ quá phượng hoàng ơi.

Máy phụ của Mạnh Long đổ chuông nên cậu cúp cuộc gọi zalo trước và nghe cuộc kia, cuộc gọi tới từ số máy của anh Thịnh.

- Em nghe ạ anh.

- Cậu chủ. Có 1 người bên băng Bạch Hổ tới đây, muốn gặp cậu chủ và đang ở dưới phòng khách ạ.

- Dạ em xuống ngay ạ.

Băng Bạch Hổ là 1 băng đảng xã hội đen lớn ở Việt Nam và đã vang ra các nước khác nữa. Mạnh Long mặc áo vào và chạy xuống phòng khách. Người vệ sĩ đang ở phòng khách có tên là Vũ, đang làm nhiệm vụ giống với anh Thịnh, là cánh tay phải đắc lực của đại ca băng Bạch Hổ.

- Chào anh.

- Chào thiếu gia. Tôi là Vũ, người của Bạch Hổ.

- Dạ em có nghe qua băng Bạch Hổ ạ. Đại ca của anh khét tiếng lắm ạ haha…

Vũ cười Mạnh Long rồi đưa ra vài tấm thiệp có màu xanh làm và được thắt nơ đen, bên ngoài có chữ Party. Vũ nói đại ca băng Bạch Hổ sẽ trở về Việt Nam trong 1 vài ngày nữa, có mở tiệc chiêu đãi ở bên khu biệt thự nghỉ dưỡng của anh ở bên Sóc Sơn. Có tất cả 6 tấm thiệp cho hoa đình Mạnh Long, 2 mẹ con Tiểu Phụng và anh Thịnh nữa.

- Cảm ơn anh ạ. Em sẽ tới bữa tiệc đúng giờ ạ. Em mời anh uống trà ạ.

- Cảm ơn thiếu gia nhiều lắm. À mà cô bé của cậu đâu rồi sao tôi không thấy?

- Cô bé?

- Thì cái ngày sinh nhật của cậu đấy, có cô bé nào đó đứng cạnh cậu trên bục phát biểu…

- À…

Mạnh Long À 1 tiếng rồi nói rằng vợ của cậu đã cùng mẹ đi về quê thăm ông bà rồi, ngày mai là ra tới thôi.

- Thôi chào thiếu gia, tôi đi về lo công việc đây.

- Dạ để em tiễn anh.

- Thôi khỏi đi, tôi tự đi được mà.

Vũ nói Thịnh hôm đó nhớ phải tới đấy, nếu không Vũ và đại ca băng Bạch Hổ sẽ không có vui đâu. Vũ ra con bmw 740li màu xanh lam rồi quay xe ra khỏi cổng biệt thự Mãnh Long và đi về nhà, trên xe có gọi điện thoại cho đại ca mình và báo cáo rằng đã đưa thiệp tới tận tay cho Mạnh Long rồi.

- Tốt lắm.

- Dạ đại ca đi chuyến mấy giờ vậy ạ?

- 4h chiều. Nói vú Hà chuẩn bị 1 phòng riêng cho nữ ở resort cho tao.

- Dạ? Cho nữ sao ạ đại ca?

- Phải. Làm liền đi.

Tấm thiệp đó có ghi ngày và giờ dự tiệc, đó là 5h chiều ngày 7/1 rơi vào thứ 7 và dresscore là trắng và đen. Khi tới đó thì nhớ mang theo thiệp và đi qua chỗ vệ sĩ. Loằng ngoằng rắc rối quá hen.

- Anh Thịnh. Anh nghĩ băng Bạch Hổ mời chúng ta tới là có ý đồ gì?

- Tôi cũng chưa có rõ thưa cậu chủ. Nhưng đứng đầu băng Bạch Hổ là 1 tên trùm mới chỉ ngoài 20 tuổi thôi, và tôi nghĩ không nên để cô chủ tới đó ạ.

- Em cũng nghĩ vậy đấy anh ạ.

Tới 2h30’ chiều theo giờ Hàn Quốc tức 1h30 chiều ở Hà Nội, hàng loạt thông tin về Mạnh Long, bao gồm cả 2 đoạn video clip trên Tiktok và đoạn video của cuộc họp báo trong ngày sinh nhật đã được gửi tới macbook của Anh Hai. Tên đàn em gọi video call để nói chuyện với đại ca mình.

- Em đã gửi tương đối đầy đủ về nó cho đại ca rồi ạ. Đại ca xem có gì không hiểu em sẽ giải đáp ạ.

Anh Hai gật đầu sau đó xem trước đoạn video ngày sinh nhật. Ồ có mời cả phóng viên báo đài tới nữa, hình như hơi lố. Nhưng mà khoan, Anh Hai đang tua tới đoạn của bà Thanh Hương kìa.

- Người đàn bà hất bánh sinh nhật xuống đất là ai?

- Dạ là bà Thanh Hương, giám đốc của tập đoàn Phương Đông ạ.

- À rồi.

Vệ sĩ có gửi profile của bà Thanh Hương và con gái cho đại ca mình xem và có báo cáo rằng họ đã ở Thuỵ Sĩ 1 tháng trước khi tới Hàn Quốc. Còn bây giờ họ ở đâu thì vệ sĩ đang tìm kiếm.

- Video gì đây?

- Dạ vâng. Em có gửi cho đại ca đoạn video clip nóng của con gái bà Thanh Hương, full hd không che nên được rất rất nhiều lượt xem ạ đại ca.

Vệ sĩ nói tới đây thì có vẻ như Anh Hai đã hiểu rồi, anh ta gật đầu và cúp máy liền ngay. Ngồi trầm ngâm suy nghĩ tới vài ba phút anh ta Ồ lên rồi nhếch miệng cười đầy vẻ châm biếm. Anh ta biết “Hoàng Tiểu Phụng” đang “ngồi trên đầu” mình là ai rồi.

“Haha… Để tôi xem tới khi về Việt Nam cô sẽ nói gì với tôi. Đồ giả mạo.”

Ba mẹ con Tiểu Phụng đang ở vườn dâu, chụp được rất nhiều ảnh dễ thương và nhí nhảnh. Đàn em của Anh Hai cố tình đi ngang qua đó, Tiểu Phụng liền nhờ anh ta chụp giúp mình kiểu ảnh 3 mẹ con.

- Rồi 3 người tạo dáng nào.

“WTF. Điện thoại sao lại không có sim thế này chứ.”

- Rồi xong. Rất là đẹp luôn ạ.

- Em cảm ơn anh.

Chụp ảnh xong bà Duyên đi tới gặp chủ vườn dâu để mua 5 tạ dâu tây để 2 ngày nữa mang về Hà Nội. Dâu tháng 12 rất rẻ chỉ có 60 tới 80k 1 cân thôi nên bà ôm số lượng lớn để làm mứt dâu với đem biếu cho mọi người.

- 5 tạ là 1 số lượng khá lớn. Quý khách cho em xin tiền đặt cọc trước 30% nhé.

- Tôi sẽ trả đủ số tiền, chỉ cần dâu ngon và đẹp mắt bởi tôi đem đi biếu đấy.

- Dạ về vấn đề này quý khách yên tâm ạ. Bên em làm ăn uy tín và khi dâu thu hoạch xong sẽ được rửa sạch, phơi khô rồi mới cho đóng thùng ạ.

- Ừm. Quẹt thẻ cho tôi.

- Dạ em xin nhận thẻ của quý khách ạ. Vì chị thanh toán hết và mua với số lượng lớn nên em lấy giá sỉ cho mình nhé. Của nhà mình hết 25 triệu ạ.

Quẹt 1 phát bay ngay 25 triệu tròn, bà Thương đã quen với việc “đốt tiền” của bà bạn thân mình rồi nên cũng không có ý kiến gì hết. Bả với Tiểu Phụng đang xem vài mẫu cây giống để mang về biệt thự trồng.

- Chị ơi. Có giống hoa nào thích hợp với khí hậu Hà Nội không ạ?

- Có nhé em. Bên chị có mẫu cây giống hoa hồng, oải hương em nhé. Có cả hướng dương nữa.

- Dạ. Chị cho em xem mẫu hoa oải hương ạ.

Từ lúc tới Đà Lạt cô thích nhất là cánh đồng hoa oải hương màu tím bát ngát, chỉ tiếc rằng không thể hái nó mang về phòng khách sạn để cắm vào lọ.

- Đây của em.

- Dạ em cảm ơn chị. Mẹ ơi cho con trồng hoa nhé mẹ.

- Tất nhiên rồi con yêu.

Bà Thương chiều con, mua vài gói giống cây oải hương rồi cùng cô và bà Duyên đi về lại homestay để nghỉ ngơi.

- Duyên. Tao mệt lắm rồi, tối nay đặt đồ về ăn đi.

- Ok luôn. Đi bộ mỏi chân quá rồi.

Tíc tắc tíc tắc, thời gian trôi qua nhanh như chó chạy ngoài đồng vậy. Mới lên máy bay đó thôi mà vèo 1 cái đã về tới sân bay Nội Bài, Thuỳ Linh sợ gặp người quen nên trùm kín mặt như ninja lead.

- Đại ca. Cafe của đại ca ạ.

- Ừ. Tiểu Phụng.

- Dạ vâng đại ca.

- Có đói bụng chưa?

- Tôi cũng chưa đói lắm ạ đại ca.

Hành lý cũng lấy được rồi, mọi người ra xe khách và đi về Sóc Sơn nơi resort của Anh Hai. Thuỳ Linh cũng hơi mệt nên ặt cổ ra ngủ rồi, về phía Anh Hai, Thuỳ Linh đã lừa đảo anh ta về thân phận cũng như tên họ của mình nên không có lí do gì anh ta giữ lại Thuỳ Linh bên mình. Ngồi 1 mình nơi hàng ghế cuối cùng, mở điện thoại ra xem lại tấm ảnh của Tiểu Phụng thật sự lúc cô mặc áo len màu đỏ ngồi trong quán bún trộn kia, càng nhìn lại càng thấy yêu.

Thuỳ Linh phẫu thuật giống Tiểu Phụng chắc chắn là vì trả thù Mạnh Long đoạn video clip kia rồi. Nếu có 2 Tiểu Phụng thì sao đây nhỉ?

Nửa tiếng sau:

- Dậy đê! DẬY!

- Dạ… dạ vâng ạ anh.

Resort của Anh Hai có tên viết tắt của anh là HC Resort có view rừng thông xanh mướt mượt.

- Cô đi theo tôi.

- Dạ vâng đại ca.

Đi vào phòng của Anh Hai, từ ánh đèn cho tới cách bày trí căn phòng đều giống với bên Hàn Quốc.

- Nói thật cho tôi biết. Cô là ai?

- Tôi là Hoàng Tiểu Phụng.

- Trên đời này tôi ghét nhất ai nói dối. Cơ hội cuối cùng của cô.

Biết mình không thể nào che giấu được nữa cho nên Thuỳ Linh khai thật, từ tên tuổi cho tới nhân thân, bao gồm cả chuyện phẫu thuật chỉnh hình. Anh Hai hỏi:

- Vì sao phải đi phẫu thuật?

- Tôi muốn trả thù Mạnh Long, đại ca băng Mãnh Long.

- Nó làm gì cô?

Thuỳ Linh nói 50% thật lòng rằng mình trước đây yêu Mạnh Long nhưng Mạnh Long chẳng thèm đoái hoài gì tới cô ta cả. Hồi thàng 7 vừa rồi cô ta từ Thuỵ Sĩ về, có chuốc thuốc kích dục cho Mạnh Long uống với mong muốn có thể trao thân cho Mạnh Long nhưng bị vệ sĩ của Mạnh Long hại, pha thuốc kích dục vào cốc nước cam rồi tiêm vào người cô ta.

- Vậy là mẹ cô bị Mãnh Long bắt?

- Đúng. Và tôi muốn anh giúp.

- Cô muốn gì?

- Tôi muốn vào biệt thự Long Phụng, làm Tiểu Phụng.

Anh Hai châm lửa hút 1 điếu xì gà Cuba thơm phức rồi cười khẩy, nói với Thuỳ Linh rằng cô ta vào đó, gương mặt thì giống đấy nhưng tính cách không thể giống Tiểu Phụng được, người nhà của Mạnh Long và tất cả vệ sĩ không có ngu khi không nhận ra Tiểu Phụng đó là Thuỳ Linh giả mạo.

- Tôi có thể làm giống nó. Chỉ cần nó sảy thai thôi.

- Sảy thai? Cô ta có thai?

- Đúng. Cái thai đã được 3 tháng rồi.

Thuỳ Linh quỳ mọp cả 2 chân xuống đất rồi cầu xin Anh Hai giúp mình, bởi chỉ có anh ta mới có khả năng giúp đỡ cô ta lúc này. Chỉ cần cho Tiểu Phụng sảy thai, cô ta sẽ trà trộn vào biệt thự Long Phụng mà không có bị nghi ngờ gì. Nỗi căm hận Mạnh Long và cả ông Cường bà Duyên trong người Thuỳ Linh dâng cao như núi, cô ta muốn trả thù cho chính mình và tập đoàn Phương Đông đã phá sản.

- Tôi nghe nói tập đoàn Phương Đông nhà cô thủ đoạn hèn hạ. Đã có rất nhiều tập đoàn lớn có nhỏ có đã bị bố mẹ cô hại tới mức phá sản. Tôi nghĩ rằng tôi không thể giúp cho cô được rồi.

- Đại ca à, tôi xin anh đó. Xin anh, anh hãy giúp tôi. Anh muốn tôi làm gì cho anh cũng được hết. Dọn vệ sinh cả chỗ này hoặc là…

- Là sao?

Thuỳ Linh nói dõng dạc lắm rằng mình có thể dọn vệ sinh cả khu resort này hoặc làm tình nhân cho Anh Hai, chỉ cần Anh Hai sai bảo, dù là chết cô ta cũng không từ nan.

- Ngay từ đầu cô đã nói dối tôi, tôi không có muốn giữ lại cô. Tạp vun tôi có đủ rồi, còn chuyện tình nhân… haha tôi không có hứng thú với con rắn độc như cô.

- Anh thích hiền lành, tôi làm được mà.

- Ăn xong bữa tối này cô có thể đi.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.