Thuỳ Linh nghe nói mình bị Anh Hai đuổi liền đứng dậy đi ra chỗ anh ta ngồi và quỳ xuống đất 1 lần nữa. Cô ta nếu không có sự giúp đỡ từ Anh Hai thì chuyện phẫu thuật chỉnh hình của cô ta công cốc.
- Tôi sẽ không nói dối đại ca nữa đâu. Tôi cầu xin anh, anh giúp tôi với.
- Tới 1 thai phụ yếu ớt cô cũng không tha nữa. Tôi không thể chứa chấp nổi cô.
Anh Hai tuy có máu mặt trong giới xã hội đen nhưng anh ta cũng có nhân tính. Anh ta có tham khảo trên mạng rồi rằng những người bị mắc bệnh tim bẩm sinh rất khó khăn trong việc mang thai, bây giờ người con gái đứng trước mặt kia lại muốn hại Tiểu Phụng sảy thai. Cùng là phụ nữ với nhau sao Thuỳ Linh có thể ác độc như thế?
Bấm 1 nút ở máy bàn, nhân viên quầy bếp lên tiếng:
- Dạ thưa ông chủ.
- Mang 2 phần đồ ăn và sinh tố lên phòng tôi.
- Dạ vâng. Đồ ăn sẽ lên ngay bây giờ ạ.
Anh Hai nói rằng mình có thể cứu mẹ của Thuỳ Linh ra, nhưng còn chuyện giúp đỡ cô ta thì anh không làm. Ăn xong bữa tối nay Thuỳ Linh có thể đi rồi, mối quan hệ chủ - tớ giữa 2 người chấm dứt.
- Đại ca ơi, xin anh hãy giúp tôi. Giúp tôi 1 lần đi mà. Tôi muốn vào biệt thự đó để trả thù.
- Vấn đề ở đây là cô ta mang thai còn cô thì không. Họ không có ngu để không nhận biết được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-phung-sum-vay/2611751/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.