Ngọc Dao lặng lẽ nhìn Yên Tử La, mặc dù không thích nàng ta lắm, nhưng ngoài tính cách hay diễn trò bạch liên hoa, thì Yên Tử La cũng chưa từng làm điều gì xấu xa. Có điều hôn thiếp trên tay của nàng ta đưa ra lúc này là thật hay giả, Ngọc Dao vẫn có điểm nghi ngờ của riêng mình.
Yên Tử La vốn là Hoa chủ tam giới, mọi ngôn hành cử chỉ đều cố tỏ ra bản thân thanh tao nhã nhặn hết mực, mục đích là muốn gây ấn tượng với người khác về tôn vị cao quý của mình. Lúc này, dẫu nhìn thấy ánh mắt ngờ vực của Ngọc Dao, Yên Tử La cũng không vội vàng mặt nặng mày nhẹ, còn giả vờ quan tâm: “Ngọc Dao muội muội, sao thế? Sao lại thất thần như vậy?”
Ngọc Dao lắc đầu, mỉm cười nhận lấy hôn thiếp từ trên tay Yên Tử La, tiêu sái mở ra xem. Quả thực, hôn thiếp có lần lượt đề rõ tên tân lang là thượng thần Uy Viễn và tân nương là Hoa thần Yên Tử La, ngày cử hành sẽ là mười ngày sau, địa điểm tổ chức là núi Thiệu Quang.
Nàng gấp thiếp lại không xem nữa, tiện tay gửi trả lại Yên Tử La, không cười nữa, giọng nghiêm túc: “Đa tạ ý tốt của Hoa thần, nhưng hiện tại Ngọc Dao vẫn đang vướn bận chiến sự. Một thân nhuốm đầy phong trần sát khí, e rằng không tiện tham dự tiệc mừng hoa lệ của Hoa thần được rồi. Trời cũng sắp sáng, ta có việc phải đi, thất lễ không tiễn!”, nói xong liền không ngần ngại lướt qua Yên Tử La đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-nu-de/2629524/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.