Tề Hiếu Phàm không ai quan tâm tới.
Hắn cũng chỉ biết thủ lễ, yên lặng ngồi một bên. Chăm chú theo dõi diễnbiến đoạn phong nguyệt tay ba đầy éo le ngang trái của biểu hoàng tỷ, sư phụ chân nhân và giai nhân tóc trắng kia. Nhập tâm tới mức độ quên luôn bản thân hắn, vừa mới bị bắt cóc và bị lợi dụng thành mồi nhử cho MẫnXuyên
Chuyện là sau khi, Ngọc Dao và Cảnh Niệm bỏ Tề Hiếu Phàm ngây ngốc ngồi một mình ở trà lâu.
Hắn mang một bụng tâm sự đi ra biển. Tìm một gò đá vừa xa vừa vắng vẻ, ngồi thừ người ở đó suốt cả ngày. Trải mắt ngắm nhìn từng cơn sóng vô nghĩa, cứ mải miết xô ra đánh vào...
Trời dần tối, hắn dẫu có suy nghĩchưa thông cũng đành đứng lên phủi mông đi về. Khi Tề Hiếu Phàm xoayngười lại, thì đã thấy một giai nhân tóc trắng đang nhìn hắn mỉm cười vô cảm.
Mẫn Xuyên tự giới thiệu nàng là thánh cô. Vì bản thân tuluyện cổ pháp, nên chỉ sau một đêm, đầu tóc đều đã bị bạc trắng. Naynàng đắc đạo, muốn xuống núi phổ độ chúng sinh, lập thêm ít công đức.Chuyên có biệt tài, bói toán, bốc quẻ, nói chuyện được với cả thần tiênyêu ma. Để Tề Hiếu Phàm thêm phần tin tưởng, nàng không tiếc thể hiệnmột vài phép thuật đơn giản. Cuối cùng, hắn đã dễ dàng tin đến sái cảcổ.
Mẫn Xuyên còn tỏ ra cao thâm nói rằng :“Ta nhìn thấy đượctrong lòng ngươi có chấp niệm chưa buông bỏ được đúng không? Có lẽ.. tacó thể giúp được ngươi”. Chỉ cần nhiêu đó thôi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-nu-de/2629502/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.