Du Vân quay về trong mật thất của mình ngồi xuống mà suy nghĩnhững gì Đường Lôi nói, mà trước khi đi Đường Lôi đã dặn dò Du Vân thật kỹ những lời này không được nói với ai, nếukhông sẽchết nhanh hơn.
"Đi hay là không đi đây này? Nếukhông đi có thễ sẽ bị gọi vàocái không gian chết tiệt đó, còn đi thì biết đi đâu? Còn cócông pháp phần sau và tài nguyên tu luyện nữa chứ..."
Du Vân đau khổ màsuy nghĩ, không biết nên đi hay là không đi.
"Mà thôi, trong tông môn đâu phải chỉ có một mình ta, chắc không bị gọi đâu, vẫn ở lại tông môn thì hơn."
Cuối cùng Du Vân tìm một cái lý do để ở lại.
Ngày hôm sau, sáng sớm ánh mặt trời chưa ló ra khỏi chân trờithì trên sười núi hai ngọn Quỷ Phong và Huyết Phong bay xuốngnhững đám mây đen hoặc vũng máu, ở trên những mây đen hoặc vũng máu đứng một tên đệ tử quần áo màu đen hoặc màu đỏ, có tuvi Trúc Cơ sơ kỳ hoặc Trúc Cơ trung kỳ, những người này bayxuống khu vực ngoại môn đệ tử, mọi người đổ xa ra ngoài nhìnxem những người này, nội môn đệ tử như thần long thấy đầu không thấy đuôi, chưa bao giờ bén mảng đến khu vực ngoại môn đệ tửnhưng hm nay lại thấy nhiều như vậy, khiến cho mọi người bàntán xôn xao, Du Vân cũng ở trong đó mà ngước nhìn lên. Khi mấyvị đệ tử Trúc Cơ này bay xuống và dừng lại ở trên không trung, từ cơ thể tràn ngập ra uy áp khiến cho mọi người câm miệnglại, không dám nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-ngao-thuong-khung/2236762/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.