Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 97 Chương 98 Chương 99 Chương 100 Chương 101 Chương 102 Chương 103 Chương 104 Chương 105 Chương 106 Chương 107 Chương 108 Chương 109 Chương 110 Chương 111 Chương 112 Chương 113 Chương 114 Chương 115 Chương 116 Chương 117 Chương 118 Chương 119 Chương 120 Chương 121 Chương 122 Chương 123
Chương sau
Ngày hôm saU, Du Vân ra ngoài đường lại tiếp tục nhìn thấy mọingười bàn luận chuyện gì đó nhưng không để ý lắm mà bướcnhanh tới phòng của Đường Lôi. "Đường sư huynh, tiểu đệ đã đến rồi đây." Vừa nói xong thì Đường Lôi cũng đi ra mỉm cười nói: "Ha ha sư đệ tới sớm như vậy mau vào đây ngồi đi." Đường Lôi dẫn Du Vân vào trong phòng khách, sắp xếp chỗ ngồirồi sau đó rót hai chén nước trà đang còn nóng hổi, hương tràthơm ngát, mỗi khi hít vào rất là sảng khoái. "Đây là cái gì ah?" Du Vân lần đầu tiên thấy cái ly nước này, nước trà trong xanh, bốc lên những hơi nóng kèm theo hương thơm. "Ha ha đây là trà sư huynh mang từ gia tộc đến, không những thơm ngon mà còn có tác dụng tĩnh tâm." Đường Lôi nhấp một ngụm trà mỉm cười nói. Du Vân thấy vậycũng bưng ly trà lên nhấp một cái, nước trà nóng mang theo hương thơm chảy xuống bụng rồi lan tỏa khắp người rất là sảngkhoái. "Sư đệ lúc nãy ra ngoài nên cũng nghe được một số chuyện ah?" "Chuyện gì? Lúc nãy sư đệ cũng không để ý lắm." "Hả? Khắp cả tông môn đang đồn ầm lên kia kìa? Hai mươi năm trước tông môn phát hiện một cái không gian phế tích, tông môn vìchuyện này bỏ ra vô số lich thạch để chuẩn bị cho việc này,nhưng không biết vì sao lại bị lộ ra ngoài." Đường Lôi giống như cười mà không phải cười nói với Du Vân. "Không gian phế tích?" "Sư đệ không biết sao? Không gian này được các tu sĩ có tu vi cao cường mở ra, có thể xây dựng cho mình làm một thế giớiriêng." "Thật vậy sao? Đến tu vi gì mới có thể xây dựng cho mình một thế giới riêng?" Du Vân nghe thấy thế ánh mắt nóng rực lên. "Haha sư đệ bây giờ suy nghĩ chuyện này làm gì, tu vi cao cỡnào thì sau này nếu sư đệ có cơ hội tu luyện lên thì biết, mà chuyện xây dựng lên thế giới cũng không phải việc dễ dàng..." "Như vậy sao? Haiz, mà sao sư huynh lại biết việc này?" Du Vân buồn rầu mà hỏi lại một câu. "À, cái này là sư huynh từ trong gia tộc xem một bản sách cổ mới biết được." "À mà sư huynh hãy kể gia tộc sư huynh đi, còn nữa, chỗ của sư huynh như thế nào? Có đẹp không?" "Gia tộc của ta cũng không ở Nam Việt quốc, mà ở một nơi rất xa, ở đó cũng chẳng có phong cảnh gì đẹp." Đường Lôi khi nhắc đến chỗ của gia tộc thì nhìn về phương xa với ánh mắt buồn bã nhưng rất nhanh biến mất. "Ta đi vào Huyết Quỷ tông thực ra cũng có mục đích khác, nhưngbây giờ thấy Huyết Quỷ tông như vậy nên biết không thể ở lâu,mau chóng ly khai." "Mục đích gì vậy? Mà tại sao phải ly khai? Sư đệ thấy bình thường mà." Du Vân nghe vậy thì nghi ngờ mà hỏi, trong lòng cũng bắt đầu cảm thấy lo sợ bất an. "Mục đích gì thì ta không thể nói cho sư đệ được, còn về tạisao phải mau chóng ly khai Huyết Quỷ tông sao? Lần này thực ralà một cái âm mưu, nếu sư đệ không bị gọi đi vào cái không gian phế tích kia thì hãy Trúc Cơ rồi mau chóng đi ngay, hoặc bâygiờ đi cũng được, còn nếu bị gọi tên thì chắc chắn sẽ chết.Sư huynh chỉ nhắc nhở như thế thôi, sư đệ hãy cân nhắc." Đường Lôi vẻ mặc nghiêm túc mà trả lời, câu trả lời này khiến cho Du Vân nhảy dựng lên. "Sư huynh nói thế là sao? Tại sao phải chết? Chẳng lẽ cái không gian kia là giả?" "Không kia là thật, nếu là giả sao lừa gạt được các tông mônkhác chứ, sư huynh chỉ nói như vậy thôi, không thể nói thêm nữa, đi hay ở lại đây là do sư đệ quyết định, à sư đệ cũng đừngnên hỏi ta làm như thế nào biết việc này, ta cũng không cócách nào trả lời."
Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 97 Chương 98 Chương 99 Chương 100 Chương 101 Chương 102 Chương 103 Chương 104 Chương 105 Chương 106 Chương 107 Chương 108 Chương 109 Chương 110 Chương 111 Chương 112 Chương 113 Chương 114 Chương 115 Chương 116 Chương 117 Chương 118 Chương 119 Chương 120 Chương 121 Chương 122 Chương 123
Chương sau