Chờ Ngự Hàn nói xong, Tạ Tư Hành hơi sửng sốt.
Mắt hắn híp lại: "Ồ? Nói tôi nghe thử xem."
Hắn không tin Ngự Hàn có thể cấu kết với người khác ngay dưới mắt hắn.
Là Nhan Hoài Bạch vừa nhìn thấy ở khu phẩm rượu hay là Ngôn Sở?
Dù là ai đi nữa đều rất dễ giải quyết.
Trong lòng Tạ Tư Hành đang gió cuộn sấm rền, lại nghe Ngự Hàn nghiêm túc liệt kê: "Phó Nhàn, Triệu Trung Tiền, Nhan Hoài Bạch, quản gia Vương, Ngôn Sở, Trịnh Tư Niên, Tiểu Hoa..."
Càng về phía sau càng là những cái tên Tạ Tư Hành chưa từng nghe thấy.
Tạ Tư Hành chau mày, không nhịn được hỏi: "Mấy người sau là ai?"
"Đều là nhân viên Thịnh Cảnh." Ngự Hàn vênh váo mỉm cười, hệt như đây là một chuyện rất đáng khoe: "Tôi nhớ hết tên bọn họ rồi!"
Thịnh Cảnh ít nhất cũng phải mấy trăm nhân viên, nhớ hết toàn bộ... Tạ Tư Hành không thể không công nhận, quả thật có một số phương diện Ngự Hàn còn mạnh hơn hắn.
Ít ra là trí nhớ rất tốt.
Tạ Tư Hành giận đến bật cười: "Thế Tiểu Hoa thì sao?"
Cái tên này nghe là biết không phải hạng đứng đắn gì, để xem Ngự Hàn giải thích thế nào.
Ngự Hàn bình thản nói: "Tiểu Hoa là chó nhà trưởng phòng Triệu."
Tạ Tư Hành không ngờ lại nghe được lời giải thích như vậy: "... Em có quan hệ gì với chó?"
Ngự Hàn nghĩ một lát: "Quan hệ à, có lẽ nó phải gọi tôi một tiếng ông nội."
Tạ Tư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-ngao-thien-xuyen-nham-sach/2548111/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.