... Hay cho mua một tấm vé trẻ em.
Tạ Tư Hành không ngờ sẽ có một ngày mình phải mua vé để đi vào doanh nghiệp dưới tay mình.
Còn phải mua tấm vé không đứng đắn.
Có lẽ Tề Nhiên cũng cảm thấy lý do này rất xấu hổ, nhưng đây là ý Ngự Hàn, gã chỉ có thể cố gắng nói thay.
Tề Nhiên làm việc ở Thịnh Cảnh đã lâu, biết rõ tính cách sát phạt quyết đoán của Tạ Tư Hành, cho nên lúc này gã đã ôm lòng quyết tâm quyết tử nói ra câu kia.
Trong đầu gã thầm rên rỉ, giám đốc Tạ đừng giận cá chém thớt lên nhân viên nhỏ nhoi như gã, gã chỉ nói theo ý giám đốc Ngự thôi!
Nhưng kết quả cuối cùng lại vượt xa dự kiến của Tề Nhiên, Tạ Tư Hành nghe xong chỉ đen mặt một lát, nhanh chóng khôi phục biểu cảm gió êm sóng lặng: "... Vé trẻ em hết bao nhiêu?"
Tề Nhiên: "..."
Chấp nhận dễ vậy ư?
Gã không dám nhìn mặt Tạ Tư Hành, dè chừng nhích mã nhận tiền ra từng tí một: "Nửa, nửa giá ạ."
Tạ Tư Hành thản nhiên chuyển năm trăm ngàn qua: "Tôi vào được chưa?"
"... Được ạ!"
Đâu phải chỉ vào, quả thực là muốn tới thì tới, thì ra đây chính là sức mạnh của kẻ có tiền ư?
Tề Nhiên không dám hé răng thêm nửa chữ, vội vàng dẫn Tạ Tư Hành đi vào.
Suốt quãng đường Tạ Tư Hành không nói một câu, Tề Nhiên cũng không dám mở miệng.
Lúc Tạ Tư Hành tìm thấy Ngự Hàn, y
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-ngao-thien-xuyen-nham-sach/2548109/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.