Nghe thấy lời nói của Long Ngạo, tất cả mọi người đều cười ha hả, giống như vừa nghe được thấy chuyện buồn cười nhất trên đời vậy.
“Long Ngạo, ngươi có dám đánh cược với chúng ta không?”
Trên mặt Hoả Lang hiện lên vẻ châm biếm, theo hắn thấy một gã võ giả Dung Hợp trong loại chiến đấu này chắc chắn vừa xuất hiện liền sẽ bị giết chết.
Mượn đao giết người!
Trong lòng mười chín người rất rõ ràng, dù sao đi nữa Long Ngạo cũng là đại biểu của Lôi Đình đế quốc, nếu như thật sự ra tay giết hắn thì sẽ không có cách nào ăn nói với đế quốc, chính vì vậy nên hắn mới nghĩ tới chiêu này.
“Có thể, chỉ sợ các ngươi thua không nổi.”
“Tốt lắm, nếu trong lần Tranh Bá chiến này ngươi thua, mà có thể may mắn còn sống trở về thì phải quỳ gối ở trước mặt chúng ta, nói cho cả thiên hạ biết ngươi là rác rưởi.”
“Vậy nếu ta thắng thì sao?”
“Ngươi thắng?”
Phẩy phẩy tay ngăn cản người ở phía sau, Hoả Lang vừa cười vừa nói:
“Nếu như ngươi thắng, chúng ta mười chín người cũng sẽ quỳ gối trước mặt ngươi, nói cho cả thiên hạ biết chúng ta là rác rưởi, có được hay không?”
“Thành giao, làm người phải có uy tín, chỉ mong sau này các ngươi có thể thực hiện lời hứa.”
Long Ngạo cũng không nghĩ nhiều liền đồng ý, xoay người nhanh chóng rời đi, chỉ trong chớp mắt đã không thấy bóng dáng.
“Lão đại, không lẽ ngươi định cứ như vậy bỏ qua cho hắn?”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-ngao-chien-than/3159437/chuong-123.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.